Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1085



CHƯƠNG 1085

Cô gái yếu ớt mở mắt nhìn Vương Nhất, trong mắt đều là cảm kích.

Chỉ là, hô hấp càng ngày càng gấp rút, khẽ nhếch miệng, nhưng lại không nói nên lời.

Lông mày Vương Nhất nhăn tít lại, vừa nhìn đã biết trái tim cô gái không khỏe dẫn đến đột quỵ.

Anh đỡ cô gái nằm ngửa trên mặt đất, lại lật tìm gì đó trong túi của cô gái.

Chỉ chốc lát, Vương Nhất tìm được một lọ thuốc cấp cứu, nhét vào trong miệng cô gái.

Viên thuốc vào miệng, sắc mặt cô gái tốt hơn một chút, ít nhất không còn tái nhợt như trước đó nữa, nhưng hô hấp vẫn rất dồn dập.

Vương Nhất biết, chỉ sợ không chống đỡ được đến lúc xe cấp cứu tới.

Thế là, anh nghiến răng một cái, hít sâu một hơi, sau đó in môi mình lên môi cô gái.

Xì xào!

Ngay lập tức, mọi người ở đây kinh ngạc thốt lên.

Đồng Yên Nhiên không thể tưởng tượng nổi mở to hai mắt, mặc dù cô ta biết Vương Nhất đang hô hấp nhân tạo cho cô gái này, nhưng cách làm này vẫn khiến sắc mặt cô ta vô cùng khó coi.

Rõ ràng hôm nay Vương Nhất là bạn trai cô ta, cô ta còn chưa được hưởng mà đã bị người phụ nữ khác nhanh chân giành trước rồi.

Vương Nhất làm liên tục mấy lần, cuối cùng sắc mặt cô gái hồng hào lên nhiều, cũng không thở hổn hển nữa, chỉ là vẫn còn mê man.

“Đơn giản như vậy đã cứu được rồi?”

“Có phải chúng ta thật sự sai rồi hay không?”

Người vây xem đều trợn to hai mắt, trên mặt còn mang theo vẻ chột dạ.

Ánh mắt sắc bén của Vương Nhất liếc nhìn mọi người xung quanh: “Mấy người đều nghĩ lòng người quá đen tối, chỉ có người bị lợi ích làm mê muội mới lấy oán báo ân, thế giới này vẫn còn nhiều người tốt.”

Trên mặt những người vây xem tràn đầy áy náy, mấy người đàn ông ngăn cản Vương Nhất cứu người vừa rồi thì càng xấu hổ, cụp đuôi xám xịt chuồn đi.

Đồng Yên Nhiên nhìn đồng hồ, trên mặt tràn đầy lo lắng: “Mau đi thôi, sắp không kịp rồi!”

Vương Nhất gật đầu, khi đang định rời đi, một chiếc Rolls-Royce màu đen bản dài dừng sát bên cạnh, một người đàn ông trung niên uy nghiêm đi xuống.

“Tránh ra cho tôi!”

Người đàn ông trung niên thô bạo đẩy người xung quanh, vô cùng lo lắng đi đến bên cạnh cô gái, lớn tiếng hô lên: “Trân, con sao rồi!”

Vệ sĩ sau lưng cùng mặc âu phục màu đen, xếp thành một hàng, trực tiếp cô lập nơi này.

Người vây xem đều ngơ ngác, cô gái này còn là cô chủ của gia tộc lớn?

“Cô ta đã không sao rồi, xe cấp cứu cũng sắp đến, sau đó chỉ cần đưa cô ta đến bệnh viện là được.”

Vương Nhất ở bên cạnh lên tiếng.

Người đàn ông trung niên vừa nhìn đã biết là anh cứu con cái của mình, vội vàng cảm ơn: “Cảm ơn cậu cứu con gái tôi, cậu tên là gì, lát nữa tôi phái người đưa ba mươi tỷ đến.”

Lời này vừa nói ra, mọi người hâm mộ trợn tròn đôi mắt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.