Chương 119
Nói ra, tương đương với việc phá vỡ các quy củ của ngành, chặt đứt con đường tiền tài của mọi người.
“Tôi nói đây là rượu giả, thì đây là rượu giả.”
Kim Thành Phong mặt đầy tức giận, lạnh giọng nói: “Có muốn tôi gọi Cục An toàn vệ sinh thực phẩm tới không?”
“…”
Nhân viên pha chế kinh hãi, lỡ như thật sự quấy rầy đến Cục An toàn vệ sinh thực phẩm, sự việc sẽ trở nên nghiêm trọng.
Kim Thành Phong mở một chai rượu tây, dùng mũi ngửi một hơi, lại nện xuống đất: “Rượu giả!”
Nói xong, anh ta mở một chai khác, uống một ngụm rồi lại đập xuống đất: “Rượu giả!”
“Rượu giả!”
“Rượu giả!”
“Vẫn là rượu giả!”
Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng!
Tiếng đập chai liên tục vang lên, mỗi lần Kim Thành Phong mở một chai là lại đập một chai.
Trong chốc lát, rượu ngoại quý được cất kỹ trong tủ lạnh gần như bị đập bể gần hết.
Nhân viên pha chế giận mà không dám nói, chỉ duy có Vương Nhất, kể từ khi Kim Thành Phong đập chai rượu ngoại đầu tiên, anh không ngừng mỉm cười nhìn Kim Thành Phong hài lòng.
Thằng nhóc này, hiểu chuyện.
“Đây đều là rượu giả!”
Kim Thành Phong hung hăng liếc một vòng mọi người trong đây, u ám nói: “Ông đây vốn muốn vui vẻ uống rượu, cưa gái, thế mà dám bán rượu giả cho ông, chúng mày chán sống rồi sao?!”
Vừa nói, anh ta vừa đập mạnh lên quầy bar, quát lớn: “Anh em đâu, đập cái chỗ bán rượu giả này cho tao!”
Rầm rầm!
Theo lệnh của Kim Thành Phong, lập tức bảy tám người đàn ông mạnh mẽ xông lên, đập tan tan tành quầy bar.
Ầm rầm rầm! Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Ngay lập tức, tất cả số rượu ngoại đều bị đập bể tan tành, rượu xanh đỏ tím vàng sắp chảy thành con sông nhỏ.
“A!”
Nhìn thấy cảnh này, mấy nữ dancer khuấy động không khí bị doạ cho mất hồn, hét lên bỏ chạy.
Nhất thời, âm thanh đập vỡ, tiếng la hét và tiếng hét giận dữ cùng nhau vang lên, tạo thành một khúc nhạc bạo lực tuyệt đẹp.
Các vệ sĩ do Kim Thành Phong mang tới chỉ đập đồ chứ không làm ai bị thương, hiệu suất rất nhanh.
Đạp tầng một xong thì tới tầng hai, tầng hai xong thì tới phòng VIP.
Kim Thành Phong trở về bên cạnh Vương Nhất, nhẹ giọng hỏi: “Tôi làm thế nào? Có vừa lòng không?”
Vương Nhất vui vẻ gật đầu: “Không tệ, phong cảnh rất đẹp.”
Lúc nói chuyện, anh đã lấy ra một viên thuốc màu trắng và đưa cho Kim Thành Phong.