CHƯƠNG 1451
“Đừng cử động, tôi đi lấy băng gạc và thuốc sát trùng.”
Ngay sau đó, Vương Nhất mang theo thuốc sát trùng, băng gạc, nhíp, cộng thêm một cái khăn tắm màu trắng quay lại, sau đó anh nhẹ nhàng cuộn lại áo da của Khương Nhã My lên.
Vùng bụng dưới bị trúng đạn đang máu me be bét.
Vương Nhất nhìn cô ta một cái: “Nhịn một chút, ở đây không có thuốc tê, cô sẽ rất đau đó.”
Khương Nhã My cầm khăn lên rồi cắn: “Làm đi.”
Cô ta đã chuẩn bị sẵn sàng.
Thấy thế, Vương Nhất không còn do dự nữa, anh trực tiếp xuống tay.
“A……”
Cái nhíp còn chưa tiến vào nhưng Khương Nhã My đã run rẩy kịch lên, sau đó cô ta còn hét lên.
Cô ta cắn chặt chiếc khăn, hai tay nắm lấy ga giường, lực đạo mạnh tới nỗi sẽ rách tấm ga.
Vương Nhất nhìn thấy, nhưng không dừng lại, mà tiếp túc đưa nhíp đi vào sâu hơn.
“A!”
Khăn trong miệng Khương Nhã My rơi ra, gân xanh trên tay cô ta nổi lên, trên người đổ đầu mồ hôi lạnh khiến cô ta trông như vừa được vớt lên từ dưới sông.
Đúng lúc này, một cánh tay duỗi ra trước mặt Khương Nhã My.
Khương Nhã My không chút suy nghĩ cắn lên cánh tay đó.
Cả người Vương Nhất cũng run lên.
Nhưng anh vẫn tập trung tinh thần gắp viên đạn ra.
Lúc này, Khương Nhã My cũng ngừng run, cô ta nhả miệng ra.
Cánh tay Vương Nhất rỉ máu, trên tay có một hàng dấu răng rõ ràng.
Vương Nhất vội vàng dùng băng gạc quấn vết thương lại.
“Còn sau lưng nữa!”
Khương Nhã My nói
Cô ta xoay người
Nhìn khóa kéo trên áo khoác da của Khương Nhã My, Vương Nhất hơi do dự.
“Còn chần chờ gì nữa?”
Khương Nhã My nghiến răng nói: “Xem cũng xem rồi, có phải anh chưa xem bảo giờ đâu!”
Vương Nhất cứng người, anh biết cô ta đang nhắc tới chuyện hồi trước anh đi nhầm vào phòng thay đồ
“Xin lỗi.”
Vương Nhất kéo khoá xuống rồi bôi thuốc sát trùng lên.
Lần này, Khương Nhã My không kêu nữa, bởi vì cô ta đã ngất đi rồi.
…
Không biết đã bao lâu trôi qua, Khương Nhã My từ từ tỉnh dậy.
Vương Nhất đang ngồi trên sô pha uống rượu, một bên cánh tay anh quấn một lớp băng dày.
“Dậy rồi à?!