Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1472



CHƯƠNG 1472

Hạ Vinh nói xong thì muốn túm lấy vai của Vương Nhất.

Vương Nhất bỗng quay đầu, bộp một tiếng, túm lấy vai của Hạ Vinh.

“Á…”

Ở cửa lớn của biệt thự, lập tức truyền tới tiếng kêu thảm thiết của Hạ Vinh.

“Buông tay, mẹ kiếp anh buông tay cho tôi!”

Vẻ mặt Hạ Vinh dữ tợn nhìn Vương Nhất.

Anh ta không ngờ, anh ta vậy mà đá phải tấm sắt.

Vương Nhất mặt mày lạnh lùng: “Tôi tới nhà họ Hạ quả thật là nhận được lời mời của gia chủ các người, làm xong việc tự sẽ đi, hiểu không?”

Nói xong thì buông Hạ Vinh ra.

Anh ta nhếch nhác nắm cổ tay của mình, vừa rồi cổ tay của anh ta suýt nữa bị bẻ 90 độ.

Không cần nghi ngờ gì nữa, lời của Vương Nhất anh ta rõ ràng không nghe lọt.

Anh ta hằn học nhìn Vương Nhất, uy hiếp: “Dám ra tay với người của nhà họ Hạ ở cửa lớn của nhà họ Hạ, tôi thấy anh chán sống rồi.”

“Đặc biệt là hôm nay, còn là sinh nhật của công chúa nhỏ!”

Lời của anh ta khiến Vương Nhất sững người.

Hạ Trân là con gái của Hạ Lãm, hôm nay lại là sinh nhật của Hạ Trân.

Chẳng trách ở cửa đỗ nhiều xe sang như vậy.

Xung đột ở đây cũng thu hút sự chú ý của trong biệt thự.

Rất nhanh có một đám người đi ra.

“Xảy ra chuyện gì?”

Người cầm đầu là một người trung niên, tướng mạo có vài phần giống Hạ Lãm.

Nhìn thấy người này, Hạ Vinh lập tức kích động gọi thành tiếng: “Chú hai!”

Người này chính là anh họ của Hạ Lãm, Hạ Tuân.

Ánh mắt của ông ta lập tức nhìn chằm chằm Vương Nhất và Y Si: “Hai người là ai, tại sao lại gây sự ở cửa của nhà họ Hạ!”

Không đợi Vương Nhất lên tiếng, Hạ Vinh nói trước: “Chú hai, hôm nay mọi người đều là tới chúc mừng sinh nhật cho công chúa nhỏ, hai người lai lịch bất minh này lại muốn lẻn vào!”

“Anh ta còn tự xưng là gia chủ mời anh ta nói, cháu ngăn anh ta lại, anh ta suýt nữa bẻ gãy tay của cháu.”

“Cái gì?”

Nghe vậy, ánh mắt của một người trung niên ở bên cạnh Hạ Tuân lập tức trở nên âm trầm.

Ông ta là anh cả của Hạ Lãm, Hạ Nham.

Đằng sau bọn họ có một đám thanh niên của nhà họ Hạ, nhưng không thấy bóng dáng của Hạ Trân.

Hạ Phi Long cũng không ở đây.

Điều duy nhất khiến Vương Nhất để ý là một người thanh niên trầm mặc kiệm lời.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.