Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1481



CHƯƠNG 1481

Hạ Nham chạy bịch bịch lên, vẻ mặt không thân thiện nhìn Vương Nhất: “Chữa bệnh thì đi chỗ khác chữa không được hay sao, con gái tôi đang đón sinh nhật.”

Hạ Tuân cũng đi tới: “Lão tam, anh biết chú yêu thương con gái, nhưng cũng không thể phá hỏng bữa tiệc sinh nhật của đám Chi Tinh.”

Nhìn những người này đều không coi mạng của con gái ông ta ra gì, sắc mặt của Hạ Lãm cực kỳ u ám.

Ánh mắt của Hạ Trân rất bình tĩnh, giống như đã quen với cảnh tượng như này.

Vương Nhất nhìn Hạ Chi Tinh hỏi: “Tôi hỏi cô lần cuối cùng, có nhường phòng không?”

“Không nhường!”

“Được!”

Vương Nhất cất bước đi về phía Hạ Chi Tinh, xách cô ta lên.

“Á!”

Hạ Chi Tinh kêu lên một tiếng, ra sức giãy dụa.”

“Anh muốn làm gì, cứu mạng, sàm sỡ.”

“Thả con gái của tôi ra!”

Hạ Nham nhìn Vương Nhất tức giận nói.

Bụp!

Ngay sau đó, Hạ Chi Tinh bị ném ra khỏi phòng, suýt nữa lăn từ trên cầu thang xuống.

Nhìn một màn này, người trong phòng lập tức bị dọa cho cấm như hến.

Vương Nhất nhìn bọn họ với ánh mắt lạnh nhạt: “Các người tự đi hay là để tôi mời từng người ra ngoài?”

Người trong phòng ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Vương Nhất.

Không ai ngờ được Vương Nhất lại dùng cách đơn giản trực tiếp như này để mời Hạ Chi Tinh ra ngoài.

Hoàn hồn lại, tất cả mọi người đều có vẻ mặt cực kỳ tức giận.

Hạ Chi Tinh bị ngã ra đất đầy nhếch nhác, còn đau đớn tới mức kêu rên không ngừng.

“Ba, anh ta vậy mà dám đánh con, ba không nói gì ư?”

Mặt mày Hạ Nham u ám tới mức có thể vắt ra nước: “Cậu dám ra tay với con gái tôi?”

Vương Nhất lạnh nhạt nói: “Nhường phòng từ sớm không phải là được rồi hay sao, cứ muốn ép tôi ra tay.”

Lời này vừa dứt, tất cả mọi người đều có vẻ mặt đầy khó tin.

Nơi này là nhà họ Hạ, Hạ Chi Tinh còn là nhân vật chính trong bữa tiệc sinh nhật ngày hôm nay, Vương Nhất không chỉ đánh chủ nhân bữa tiệc, còn không hề hối hận!

“Vương Nhất, cậu thật tưởng có em ba che chở thì có thể hoành hành không kiêng kỵ ở nhà họ Hạ sao?”

Hạ Nham tức tới run người, giọng nói vô cùng lạnh lùng.

Câu nói này lập tức cho tất cả mọi người trong phòng tự tin, bọn họ đều tức giận nhìn Vương Nhất.

“Lời của chú Nham không nghe thấy sao, còn không mau xin lỗi Chi Tinh.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.