Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1485



CHƯƠNG 1485

Vương Nhất bỗng mỉm cười nói với cô ta: “Đi mặc thử đi, xem thử có vừa người không.”

Nghe thấy lời của Vương Nhất, Hạ Trân vội vàng lắc đầu: “Tôi không được…”

“Tại sao không được.”

Sau đó Hạ Trân đã trầm mặc, nhìn chiếc váy cưới Vân Thường trước mắt.

Trên mặt Vương Nhất vẫn nở nụ cười khẽ: “Không thử thì làm sao biết mình không mặc được?”

Anh biết Hạ Trân đang sợ cái gì, vậy nên luôn khích lệ cô ta.

Có lẽ do sự khích lệ của Vương Nhất có tác dụng, Hạ Trân không sợ nữa.

Nhưng vẫn trầm mặc: “Những món quà đó thật sự là tặng cho tôi sao?”

Cô ta đang lo lắng, những món quà này đều tặng cho Hạ Chi Tinh.

Theo cô ta thấy, Hạ Chi Tinh mới là công chúa của tối nay, xinh đẹp mà chói mắt.

Bất luận là nước mắt thiên sứ hay váy cưới Vân Thường đều rất xứng với cô ta.

Vương Nhất tăng thêm sự tự tin cho cô ta: “Bây giờ Y Si đã chữa khỏi bệnh của cô rồi, cô xứng đáng với những thứ này.”

Hạ Trân cuối cùng cũng lấy hết can đảm, từ từ đi ra.

Lúc này, đám người Hạ Chi Tinh đã bị những món quà đắt giá này mà cho mụ mị đầu óc, cực kỳ kích động.

Nhìn thấy Hạ Trân đi ra, tất cả mọi người đều sững người, sau đó cười.

“Hạ Trân, cô đi ra làm cái gì, lẽ nào cô cho rằng những món quà này là tặng cho cô sao?”

Hạ Chi Tinh chỉ vào Hạ Trân mà cười ợt.

Những người khác cũng cười theo.

Hạ Trân có sợ hãi trong giây lát, nhưng rất nhanh đã dũng cảm ngẩng đầu lên.

“Những cái này là quà tặng cho tôi!”

Từ sau khi tim bị bệnh thì cô ta rất ít khi lớn giọng nói chuyện.

Nhưng hôm nay, Y Si đã chữa khỏi bệnh cho cô ta, cô ta chưa từng nói ra một câu lớn tiếng như bây giờ.

Loại cảm giác này rất sướng.

Trên mặt Hạ Trân cũng nở nụ cười tự tin.

Đối diện với sợi dây chuyền kim cương sáng lấp lánh đó, còn cả chiếc váy Vân Thường kia, cô ta không còn cảm giác tự tin nữa.

Đám người Hạ Chi Tinh ngây người, vẻ mặt lập tức trở nên khinh thường.

“Cô cũng không nhìn xem mình như nào, xứng để mặc lên chiếc váy cưới xinh đẹp này sao? Rõ ràng là chuẩn bị cho tôi.”

Những người khác cũng đồng loạt nói.

“Chi Tinh, đi thử đi.”

“Giang Thành có cậu chủ vừa có năng lực vừa si tình, chỉ có Lục Kiệu của nhà họ Lục, anh ta không phải từng theo đuổi cô hay sao?”

Câu nói này càng trong vô hình chung tăng thêm tự tin của Hạ Chi Tinh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.