Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1627



Chương 1627

Hợp tác của hai nhà cũng duy trì mấy năm.

Không ngờ lại bị đứt?

Tất cả mọi người của nhà họ Hồ đều có vẻ mặt chưa sắp đón ngày tận thế.

Trên mặt Hồ Cương cũng mang theo vẻ sửng sốt.

Nhà họ Hồ có thể leo tới độ cao của hào môn, ngoài hành vi đen ăn đen của nhà họ Hồ, còn có một điểm rất quan trọng.

Đó chính là dựa vào tập đoàn Viễn Dương.

Tập đoàn Viễn Dương là chi nhánh của Diệp Thị – vương tộc Yên Đô ở Giang Thành.

Tấm tựa vương tộc Diệp Thị, tuy chỉ là một công ty con, nhưng khái niệm đầu gà đuôi phượng lại có sức ảnh hưởng rất lớn ở Giang Thành.

Giống như tập đoàn Cự Phong và tập đoàn Lệ Tinh, tập đoàn Viễn Dương không phụ thuộc về bất cứ một thương hội nào.

Nhưng tại sao thương hội Giang Bình dám ép bức tập đoàn Cự Phong và tập đoàn Lệ Tinh như thế, lại không dám ra lệnh cho tập đoàn Viễn Dương?

Bởi vì hậu đài!

Trừ thương hội Yên Đô ra, bảy đại thương hội khác có ai dám ra tay với xí nghiệp của vương tộc Diệp Thị chứ?

Cho dù chỉ là một công ty con?

Vội vàng gọi điện, Hồ Cương chủ động gọi vào số điện thoại của người phụ trách tập đoàn Viễn Dương – Diệp Phú Quý.

“Diệp tổng, tôi là gia chủ của nhà họ Hồ – Hồ Cương, chúng ta đang hợp tác tốt đẹp, tại sao lại đột nhiên cắt đứt hợp tác, còn muốn kéo vào danh sách đen nữa?”

Hồ Cương nghĩ nát óc cũng không thông.

Diệp Phú Quý cười lạnh một tiếng: “Trước đó chúng ta hợp tác rất tốt, nhưng sau khi phát hiện tiền án của nhà họ Hồ các ông thì tôi đột nhiên không muốn hợp tác với các ông nữa!”

Hồ Cương nghe vậy thì thay đổi sắc mặt.

“Đen ăn đen sao? Diệp tổng, chuyện này nói từ đâu ra chứ?”

Trước kia nhà họ Hồ đen ăn đen là không sai, nhưng đó là chuyện của rất lâu trước kia, nhà họ Hồ hiện nay sớm đã không làm những chuyện này nữa.

Diệp Phú Quý nói rất khí khái: “Chúng tôi phát hiện nhà họ Hồ các ông trước đây không chỉ thôn tính công ty của các nhà hợp tác chung, nhà họ Hồ các ông cũng vì vậy mà phát triển hơn, nếu tôi và tập đoàn Viễn Dương tiếp tục hợp tác với các ông, các ông cũng thôn tính cả tập đoàn Viễn Dương thì phải làm sao?”

Mặt mày Hồ Cương khó coi như ăn phải mướp đắng, vội vàng giải thích.

“Diệp tổng, nhà họ Hồ chúng tôi tuyệt đối không dám làm loại chuyện này, tóm lại, chúng tôi cũng không có lá gan này!”

Thôn tính công ty dưới trướng Diệp Thị!

Trừ phi chán sống rồi!

“Diệp tổng, chúng ta cũng có giao tình cũ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì thì cậu nói thẳng, không cần quanh co.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.