Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1637



Chương 1637

Nhưng bây giờ nhà họ Hạ và nhà họ Lục bắt tay, muốn chèn ép nhà họ Hồ, điều này khiến bọn họ có loại cảm giác đại họa giáng xuống.

Đặc biệt là Hồ Cương.

Cá chết lưới rách chỉ là cái ông ta dùng để uy hiếp nhà họ Lục và nhà họ Hạ, không ngờ bọn họ thật sự khai chiến!

Khách khứa thậm chí đều ngu luôn, mặt mày tái nhợt.

Ba đại gia tộc khai chiến, thương nghiệp nhất định chịu liên lụy, nhà bị hủy diệt trước sẽ là công ty xí nghiệp phụ thuộc nhà họ Hồ.

Ngay cả Hồ Vĩnh Hiên, cũng cảm nhận được áp lực to lớn, trong lòng sinh ra cảm xúc hối hận.

Lợi dụng Vương Tử Lam đạp Hồ Vĩnh Như xuống thì được rồi, tại sao muốn ra tay với con gái của anh ta chứ?

Hồ Liễu Liễu mặt mày tái nhợt, đi tới trước mặt Hồ Cương, giọng nói run rẩy nói: “Ông nội, hay là chúng ta nói ra sự tình, trả con gái của anh ta cho anh ta!”

“Khốn khiếp!”

Hồ Cương lại tát một cái vào mặt cô ta, khiến cô ta ngã ra đất.

Hồ Vĩnh Hiên cũng đi tới bên cạnh Hồ Liễu Liễu, lạnh lùng nói: “Đầu óc của em bị ngu à? Trước đó không nói, bây giờ mới nói, con gái của anh ta sớm đã bị người phụ nữ tên Thành Trầm đó hành hạ rồi.”

“Lời nói dối này không thể nói ra, nói ra thì nhà họ Hồ của chúng ta thật sự tiêu đời, hiểu chưa?”

Nghe thấy phân tích của Hồ Vĩnh Hiên, Hồ Liễu Liễu cũng tái nhợt mặt mày, gật đầu liên tục.

“Không thể nói, tuyệt đối không thể nói!”

Cả nhà họ Hồ chết lặng, không ai lên tiếng.

Hồ Cương nhìn Hạ Lãm và Lục Kiệu nói: “Các người chắc chắn muốn vì một thằng ở rể cỏn con mà khai chiến với nhà họ Hồ tôi sao?”

Tất cả mọi người đều nghe ra, nhà họ Hồ có chút thiếu tự tin.

Hạ Lãm và Lục Kiệu đều không lên, chỉ là lạnh lùng nhìn.

Hồ Cương bỗng nhiên chỉ vào Vương Nhất, tức giận nói: “Nếu các người chỉ vì cậu ta là con rể của vương tộc Lý Thị ở Yên Đô thì muốn nịnh nọt cậu ta, tôi nói cho các người biết, căn bản không cần thiết.”

“Sắp diễn ra đại hội Bắc Cảnh rồi, cuối cùng sẽ rơi vào nhà ai cũng không biết, các người đặt cược vào người của cậu ta, thật sự lãng phí thời gian!”

Theo ông ta thấy, nhà họ Lục và nhà họ Hạ sẽ giúp Vương Nhất, muốn thông qua thân phận anh là con rể của Lý Thị, mọc nối quan hệ với Lý Thế Nhân – gia chủ của Lý Thị.

Nhưng chuyện này căn bản không thể!

Sau khi Hồ Cương nói xong, Hạ Lãm và Lục Kiệu đều nhìn ông ta với ánh mắt đáng thương.

“Hồ Cương, nhà họ Hồ rơi vào trong tay ông, phải vong!”

“Bởi vì ông chỉ để tâm tới cái lợi bé tí trước mắt, không biết nhìn xa!”

“Hồ Hoàng Việt là như vậy, bây giờ cậu Vương cũng như vậy.”

Hạ Lãm nhìn Hồ Cương, đanh giọng nói.

“Ông mãi mãi không biết nguyên nhân nhà họ Hạ tôi giúp cậu Vương là gì. Cậu ấy là người lĩnh đạo trời sinh, nhân cách mị lực không ai sánh bằng, khiến người khác không nhịn được muốn đi theo cậu ấy!”

Hạ Lãm không nhịn được nhìn sang Vương Nhất, vẻ mặt cực kỳ khát khao nói.

Mọi người mặt mày ngỡ ngàng.

Một người đàn ông đầy khát khao nhìn sang một người đàn ông khác.

Trừ khi khuynh hướng của ông ta có vấn đề thì chính nhân cách mị lực của đối phương đã chinh phục ông ta.

Lục Kiệu cũng cảm thấy trên người Vương Nhất có loại cảm giác này, nhưng cô ta chọn không phải là đi theo, mà là giành lấy.

Điều này đã định sẵn kết quả về sau của anh ta và Hạ Lãm sẽ khác nhau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.