Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1644



CHƯƠNG 1644

Trên mặt ông Phương không có bất cứ biểu cảm gì cả: “Cậu Lục, sau này ở trước mặt cậu Vương, vấn là bớt chút tâm tư, tâm tư thần phục cậu Vương sẽ khá tốt.”

Lục Kiệu ngây ra hồi lâu, sau đó mặt mày rất u ám.

Anh ta có hơi hối hận khi rời khỏi biệt thự nhà họ Hồ sớm như vậy, căn bản không biết bên trong xảy ra chuyện gì.

Ông Phương dường như cũng không có ý nói chuyện, chỉ lạnh nhạt liếc nhìn vẻ mặt của Lục Kiệu.

Từ trong vẻ mặt của Lục Kiệu thì ông ta biết Lục Kiệu sẽ không nghe theo kiến nghị của mình.

“Không nghe lời người già, chịu thiệt ngay trước mắt…”

Ông Ông thở dài, sau đó rời khỏi nhà họ Hồ.

Cùng lúc đó, biệt thự của nhà họ Hồ.

Vệ sĩ mà nhà họ Hạ, nhà họ Lục và Hồ Hoàng Việt dân tới đã hoàn toàn xông vào nhà họ Hồ, tùy ý tìm kiếm tung tích của Vương Tử Lam và Hồ Vĩnh Như.

Nhìn thấy một màn này, mắt của Hồ Cương cũng sắp phun ra lửa.

“Nam Bắc Song Đao, giết cậu ta cho tôi!”

“Được!”

Nam Bắc Song Đao mặt mày không cảm xúc đáp một tiếng.

Ngay sau đó hai người bọn họ đều cầm đao, nhanh chóng lao về phía Vương Nhất.

Tốc độ quá nhanh, mắt của người bình thường chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh của bọn họ, giống như sóng điện lóe lên.

“Không tốt, mau đi cứu cậu Vương!”

Hạ Lãm thấy vậy thì mặt mày rất lo lắng Ông ta nhìn đồng hồ, viện quân của nhà họ Hạ vần chưa đến!

Trái tim của Hồ Hoàng Việt và Hạ Lãm cũng vọt tới tận cổ họng.

Cách rất xa, một luồng khí lướt qua khiến quân áo của bọn họ phát ra tiếng phần phật.

Tuy nhiên điều khiến bọn họ kinh ngạc là Lãnh Nhan căn bản không ra tay.

Hơn nữa vẻ mặt bình tĩnh, giống như đã nhìn thấy kết cục.

Xoạt!

Một chút hàn quang sáng vạn trượng.

Ở trong mắt của tất cả mọi người thì nhìn thấy hai đao quang lập lòe ánh sáng sắc lạnh lướt qua.

Đao trong tay Nam Bắc Song Đao xuất hiện ở trước sau Vương Nhất.

Một đao thì đâm về phía sau tim của Vương Nhất.

Một đao chém về phía cổ của Vương Nhất.

Một đâm một chém, sát ý cuồn cuộn, hoàn toàn không cho anh đường sống.

“Cậu Vương!”

“Anh Vương Nhất!”

Hồ Hoàng Việt và Tô Thắm hét lên.

“Ha ha!”

“Anh ta cuối cùng cũng phải chết!”

Ở bên phía nhà họ Hồ, Hồ Vĩnh Hiên lại cực kỳ vui mừng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.