Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1645



CHƯƠNG 1645

Hồ Cương thì vẻ mặt vặn vẹo: “Đợi tên oắt đó chết, tiếp theo thì tới lượt các người, hôm nay tất cả các người đều không thể sống rời khỏi nhà họ Hồ.”

Hồ Cương cũng không quan tâm đại thọ 70 của mình nữa, trong lòng chỉ có phần nộ.

Đối mặt với công kích của Nam Bắc Song Đao, Vương Nhất từ đầu tới cuối đều không nhúc nhích.

Khi hai đao một trước một sau sắp đâm Vương Nhất, anh mới ngẩng đầu lên, lạnh nhạt liếc nhìn bọn họ.

Một ánh mắt này, bất luận là Nam Đao hay Bắc Đao cũng có loại cảm giác sợ hãi.

Giống như người bọn họ đối đầu là cường giả có thực lực hơn xa bọn họ.

Nhưng rất nhanh thì bọn họ tĩnh tâm ngưng thần.

“Ảo giác mà thôi!”

Nam Bắc Song Đao thầm nói ở trong lòng, sau đó tiếp tục chém xuống.

Nhanh hơn, chuẩn hơn.

Tuy nhiên ngay sau đó, Vương Nhất đã ra tay.

Anh căn bản không có ý tránh né, hai tay trực tiếp tung quyền.

Bụp bụp!

Chỉ nghe thấy hai tiếng vang khẽ, hiện trường cực kỳ yên ắng.

“Chuyện này sao có thể chứ?”

Nhìn thấy một màn này, trên mặt của tất cả mọi người nhà họ Hồ đều tái nhợt.

Đám người Hồ Hoàng Việt, Nam Đao cũng ngây người.

Bản thân bọn họ thì càng có vẻ mặt vô cùng kinh hãi.

Loan đao trong tay Nam Bắc Song Đao không còn.

Không chỉ không còn, còn xuất hiện ở trong tay Vương Nhất một cách quỷ dị.

Vương Nhất nghịch một chút hai thanh đao trong tay, mỉm cười hờ hững.

“Các người gọi là Nam Bắc Song Đao đúng không? Kỹ thuật dùng đao không qua ải!”

“Cậu…”

Nhìn một màn này, hai mắt của Nam Bắc Song Đao trở nên vô cùng kinh hãi.

Lúc này tứ chỉ bọn họ lạnh toát, vô cùng cứng ngắc, ngay cả chạy cũng không chạy được.

Có thể thần không biết quỷ không hay trong vô thức đoạt mất loan đao trong tay bọn họ, chứng tỏ thực lực của Vương Nhất cao hơn bọn họ!

Giống như hai thiếu nhi vừa mới đi học đang đi đường xảy ra xung đột với người trưởng thành khỏe mạnh, hai bên căn bản không phải cùng một cấp bậc.

“Cậu rốt cuộc là ai?”

Nam Đao nuốt một ngụm nước bọt, hai mắt không dám tin mà đánh giá Vương Nhất.

Lúc này ông ta vậy mà đang run rẩy.

“Người giết ông!”

Vương Nhất vừa dứt lời thì nhấc chân, tung một cước.

Bụp!

Cơ thể của Nam Đao giống như đứt dây, lảo đảo, bay thẳng ra rất xa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.