Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1758



Chương 1758

Tút tút tút!

Vào lúc này, tiếng còi cảnh báo trong sơn trang Anh Liệt vang lên, truyền tới tiếng nhạc hành quân quên thuộc.

“Sao vậy?”

Ngụy Thương Kiều hỏi người ở ngoài cửa.

Người đó nói: “Bọn họ chấp hành nhiệm vụ quay về rồi.”

“Cái gì?!”

Lời này vừa dứt, tất cả mọi người đều có vẻ mặt hết sức kinh ngạc.

Người có lai lịch lớn nhất trong sơn trang Anh Liệt là aï?

Không phải là Lý Thế Nhân, mà là người chấp hành nhiệm vụ của Ẩn Vu!

Bọn họ vừa chấp hành nhiệm vụ trở về, ngay cả thành chủ của Giang Thành cũng phải tới nghênh đón!

Còn có rất nhiều nhân vật lớn!

Ngụy Thương Kiều lập tức nhìn sang Lý Thế Nhân: “Ông không phải muốn gặp đội trưởng của bọn họ hay sao? Bây giờ là một cơ hội rất tốt.”

Lý Thế Nhân đứng dậy, gật đầu: “Là một cơ hội tốt.”

Ông ta bày tiệc ở trang sơn Anh Liệt là vì một điểm rất quan trọng, hôm nay là ngày dự bị của Ẩn Vu quay về.

“Cùng nhau đi xem thử.”

Đám người Lý Thiên Dương, Lý Khinh Hồng cũng có dáng vẻ tò mò, dù sao bọn họ cũng chưa từng thấy đội hình như này.

Nghe vậy, Vương Nhất lại kéo Lý Khinh Hồng: “Không cần đi góp náo nhiệt, bọn họ đều là lính mới, chúng ta ở lại ăn cơm.”

Xoạt!

Lời vừa dứt, trên mặt tất cả mọi người đều có vẻ kinh ngạc.

Ngay cả Lý Thế Nhân và Lạc Thanh Hiền cũng hơi ngây người.

Những người như Lý Thiên Dương, Lý Mộng Đình càng càng như thấy ma.

Dự bị của Ẩn Vu, chỉ thấp hơn người đã chính thức biên chế trong Ẩn Vu thôi.

Cho dù không thể xông pha biên cương chấp hành nhiệm vụ, một số nhân vật nguy hiểm trong nước cũng là do bọn họ xuất ma.

Một đám người như vậy, ở trong miệng của Vương Nhất lại thành ‘lính mới’?

“Thật sự càn quấy!”

Nguy Thương Kiều lạnh lùng lên tiếng.

Vừa rồi bà ta nghẹn rất lâu, rượu mới vừa uống đã tiêu hóa hết, cho nên luôn không nói chuyện.

Bây giờ bà ta đã tỉnh rượu, chuyện đầu tiên là muốn trả thù Vương Nhất trêu đùa bà ta.

Vẻ mặt của Lý Thiên Dương cũng nghiêm trọng: “Nhất, lời như này không thể nói linh tinh, bọn họ đều là người bảo vệ đất nước được mọi người kính phục, không phải lính mới gì cả.”

“Lời như này nói lúc riêng tư thì được, ở bên ngoài thì đừng nói linh tinh, nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn đó.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.