Chương 1764
Bọn họ thế nào cũng không ngờ, loại trường hợp này Ngụy Thương Kiều lại dám cáo trạng bẩn.
Có điều, đây cũng là chỗ hơn người của Ngụy Thương Kiều.
Đời người là một ván cược, cược thắng, sống thoải mái, cược thua, không còn lại gì.
Điều may mắn là lần cược trước, Ngụy Thương Kiều cược thắng.
Cho nên bà ta trở thành chủ mẫu của Lý Thị.
“Hửm?”
Câu nói này cũng thu hút sự chú ý của tất cả các dự bị của Ẩn Vu.
Ngay cả tướng quân Bạch Trịnh trong mắt cũng vụt qua một tia lạnh lẽo.
“Có chuyện này sao?”
Đại tướng quân Bạch Trịnh đi tới trước mặt Ngụy Thương Kiều, lông mày nhướn lên: “Bà nói đi, là chuyện gì?”
Nghe vậy, vẻ mặt Ngụy Thương Kiều cực kỳ vui sướng.
Ngụy Thương Kiều biết, mình lại cược đúng rồI.
Nguy Thương Kiều nói ra chuyện Vương Nhất và Lý Khinh Hồng còn cả Lạc Thanh Hiền không đi ra nghênh đón hơn nữa còn thêm mắm thêm muối.
Cố gắng không bóp méo sự thật, nhưng lại nói phóng đại.
Gán cho Vương Nhất hành vi không tôn trọng dự bị của Ẩn Vu.
“Bà nói linh tĩnh! Vương Nhất đâu từng nói lời như này?”
Lý Mộng Đình cắt ngang lời của Lý Mộng Đình, vẻ mặt rất tức giận.
Đồng thời, cô ta vấn rất sợ.
Dù sao giờ không thể quậy được, nhiều thành viên dự bị của Ẩn Vu ở đây như vậy.
“Các người đừng nghe Ngụy Thương Kiều nói linh tinh, quả thật anh trai tôi không tới, nhưng anh ấy tuyệt đối không có loại suy nghĩ này…”
Lý Mộng Đình tốn hết tâm tư đi giải thích, nhưng lại bị một câu của Ngụy Thương Kiều kháy ngược.
“Lẽ nào điều tôi nói là sai sao? Cậu ta không chỉ không đi, cậu ta còn sỉ nhục dự bị của Ẩn Vu!”
Ngụy Thương Kiều mỉa mai nói: “Cậu ta vậy mà nói ‘những tên lính mới’? Cũng không nhìn xem mình có dáng vẻ gì, sao lại dám?”
Sắc mặt của Lý Mộng Đình và Lý Thiên Dương rất khó coi.
Bọn họ không có gì để nói nữa.
Bởi vì Vương Nhất quả thật đã nói lời như này.
Sắc mặt của Bạch Trịnh và Thiết Ngưu đều tối sầm.
Bọn họ có lẽ có thể không để ý lời trước đó của Ngụy Thương Kiều, dù sao có đến nghênh đón hay không, đều là tự do của người ta.
Nhưng sỉ nhục thì không được!
“Người đó ở đâu? Buộc phải nói rõ trước mặt!”
Bạch Trịnh tức giận nói.