Chương 1806
Như vậy, ông ta cũng không cần nói ra Vương Hạn Kiệt đang ở đâu.
Lúc này, Vương Nhất lại mỉm cười rút điện thoại ra: “Nếu là như vậy, vậy thì càng đơn giản, tôi gọi điện cho Thương Si không phải là được rồi hay sao?”
“Cái gì, gọi điện cho Thương Sĩ?”
Lời nói gây sốc tận óc!
Nói xong câu này, tất cả mọi người đều ngây dại.
Một lát sau, Nhậm Gia Luân mới phản ứng lại, mở miệng mắng.
“Cậu là cái thứ gì, cũng xứng gọi điện cho ngài Thương Si?”
“Cậu có số điện thoại của ngài Thương Sï sao?”
Nhậm Gia Luân tức quá hóa cười, mở miệng mắng chửi Vương Nhất.
Sắc mặt của La Chí Viên cũng khó coi.
Số điện thoại của ngài Thương Sĩ bọn họ cũng có, nhưng không dám chủ động gọi.
Bình thường đều là có chuyện gì thông báo, ngài Thương Sỉ mới gọi tới.
Bây giờ Vương Nhất nói gọi điện cho ngài Thương Sĩ, ai sẽ tin chứ?
Vương Nhất mỉm cười, không nói chuyện.
Anh tùy tiện ấn một dãy số, cuộc gọi rất nhanh đã được kết nối.
“Tôi đã cách chức tổng phụ trách của Nhậm Gia Luân ở thương hội Giang Bình rồi, đổi thành La Chí Viễn nhận chức.”
Nói xong thì cúp máy.
Hiện trường chết lặng, Nhậm Gia Luân và La Chí Viễn đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này.
Anh gọi điện thoại cho ai thế?
Đột nhiên, Nhậm Gia Luân cười lạnh một tiếng: “Giả bộ khá giống đấy!”
Ông ta còn muốn nói gì đó, đột nhiên!
Reng reng reng!
Tiếng chuông điện thoại đầy chói tai vang lên, Nhậm Gia Luân bỗng sững người.
Nhìn số hiển thị thì ông ta bị dọa tái mặt, ngay cả điện thoại cũng làm rơi xuống sàn.
“Điện thoại của ông rơi xuống sàn rồi.”
Vương Nhất nhắc nhở đầy trêu tức.
Tiếng chuông điện thoại vấn đang tiếp tục.
Nhưng Nhậm Gia Luân ngay cả can đảm nghe máy cũng không có.
La Chí Viễn cúi đầu nhìn, vừa thấy số gọi tới kia, ông ta cũng bị dọa giật mình.
Chỉ thấy trên màn hình ghi ba chữ!
Ngài Thương Sĩ!
“Vậy mà thật sự là ngài Thương Sĩï?!”
Trái tim của La Chí Viên rung lên, không nhịn được mà quay đầu, liếc nhìn Vương . Nhất.
Ông chủ lớn vậy mà thật sự gọi điện cho Thương Si.