Những lời của Kim Thúy Như ngắn gọn mà rõ ràng, nhưng tất cả những cậu ấm có mặt đều ớn lạnh vô cớ.
Đặc biệt là Lương Ý Hành và Thẩm Tử Kiện càng cảm nhận được ý đe dọa nồng đậm trong lời nói.
Kim Thúy Như, cô ta bắt đầu hứng thú đến tập đoàn Lệ Tinh từ lúc nào vậy?
Nói xong câu này, Kim Thúy Như hất mái tóc dài, đi về Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.
Hai bắp đùi đẫy đà trắng bóc như ẩn như hiện sau đường xẻ tà cao cao của bộ sườn xám, khiến người ta miên man bất định.
Đi theo phía sau là một người phụ nữ tóc ngắn có vẻ như là thư ký, mặc một bộ đồ công sở màu đen, trang điểm theo phong cách OL tiêu chuẩn, nhưng từ trên người cô ta, Vương Nhất lại cảm nhận được một luồng khí cực kỳ khủng bố, đoán rằng thực lực của cô ta không thua kém gì Lãnh Nhan.
Về phần những cậu ấm hơi non yếu nương tựa vào thế lực kia lại bị choáng váng trước vẻ đẹp của Kim Thúy Như, ai nấy đều ngây người nhìn Kim Thúy Như với bộ đồ sườn xám.
"Tránh ra.”
Kim Thúy Như hơi nhướn mắt, lạnh lùng nói.
Giọng nói bình tĩnh nhưng mang theo vẻ uy nghiêm không thể cự tuyệt.
Tên công tử bột kia vội vàng nhường đường, lần lượt một người, hai người, ba người...
Kim Thúy Như thẳng bước tiến tới, không gặp trở ngại, những nơi đi qua, tất cả đám thiếu gia đều nhường đường, tránh người phụ nữ xinh đẹp như tránh mãnh thú.
Cuối cùng, ngay cả Lương Ý Hành và Thẩm Tử Kiện cũng phải nhường đường cho Kim Thúy Như, đưa mắt nhìn theo phong thái chậm rãi bước đến trước mặt Vương Nhất của cô.
"Lại gặp nhau rồi."
Trên khuôn mặt Kim Thúy Như hiện lên một ý cười hời hợt, nói với Vương Nhất.
Vương Nhất gật gật đầu nhưng không nói gì.
Lý Khinh Hồng ở bên cạnh, mà Kim Thúy Như lại có thân phận nhạy cảm, Vương Nhất cũng không tiện tiếp xúc quá nhiều với cô ta.
Kim Thúy Như cũng không để tâm, lại nhìn về phía Lý Khinh Hồng, nụ cười không khỏi mang theo vẻ đùa cợt: “Lúc tôi quen biết cô, cô chưa từng nhếch nhác thảm hại như vậy, hôm nay thật sự là mở mang tầm mắt rồi.”
Lý Khinh Hồng cũng đã khôi phục lại trạng thái bình thường, vẻ mặt lạnh lùng và không nói gì.
Cô ta đột nhiên quay đầu lại, trừng mắt nhìn Vương Nhất một cái, ý chất vấn hiện lên không chút che đậy.
Vương Nhất sững sờ, sau đó lắc đầu cười khổ, Lý Khinh Hồng chắc chắn lại tưởng rằng Kim Thúy Như là do mình gọi đến.
Lần này anh thực sự bị oan.
"Các vị thiếu gia, phòng bao riêng này chỉ có chút lớn như vậy, các anh không cảm thấy hơi chật chội sao?”
Kim Thúy Như tao nhã ngồi xuống, đột nhiên chậm rãi mở miệng, lời nói ra lại khiến sắc mặt của Lương Ý Hành, Thẩm Tử Kiện và các cậu ấm khác trở nên u ám.
Đây là lệnh đuổi khách muốn đuổi họ đi đây mà...
"Thúy Như, một khoảng thời gian không gặp, cô lại bá đạo hơn không ít nhỉ.”
Sắc mặt của Lương Ý Hành u ám, kìm nén sự tức giận mà nói, giọng điệu lại không còn kiêu ngạo như trước nữa.
Lý Khinh Hồng và Kim Thúy Như, hai viên ngọc sáng trong giới thương nhân Thiên An, sở dĩ Lương Ý Hành có thể khiến Lý Khinh Hồng thỏa hiệp chính là vì anh ta có đoạn video cô bị vấy bẩn năm năm trước, thế nhưng đối với Kim Thúy Như, anh ta lại không có cách nào.
Ông nội của anh ta, Lương Nam Lĩnh từng nói một câu: Sinh con trai nên giống Lương Ý Hành, nuôi con gái phải giống Kim Thúy Như.
Ông ta đặt Lương Ý Hành và Kim Thúy Như ngang hàng như vậy để động viên khích lệ cháu mình, nhưng chỉ có Lương Ý Hành biết rằng anh ta không bằng Kim Thúy Như.
Kim Thúy Như liếc xéo anh ta một cái, lạnh lùng nói: “Ngày đầu quen biết tôi sao?”
Lời này vừa nói ra, cả đám công tử bột đều u ám sắc mặt, cơ mặt Lương Ý Hành co giật dữ dội.
Anh ta vốn muốn thắt chặt quan hệ với Kim Thúy Như, thế nhưng Kim Thúy Như lại hoàn toàn không nể mặt anh ta.
Nếu đã như vậy, anh ta cũng sẽ không để cho Kim Thúy Như đẹp mặt: “Thúy Như, cô muốn vì cái người suýt chút nữa trở thành chồng sắp cưới của cô mà đối đầu với tôi?”
Ánh mắt Kim Thúy Như lập tức trở nên lạnh lẽo, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lương Ý Hành.
Nói đến đây, Lương Ý Hành cũng có đủ lý do để hận Vương Nhất, nhà họ Lương và nhà họ Kim vốn là mấy đời thân nhau, Lương Ý Hành và Kim Thúy Như cũng là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau, gia chủ hai nhà cũng đồng ý để Lương Ý Hành kết hôn với Kim Thúy Như, thân lại càng thân.
Tuy nhiên, năm năm trước lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn, Kim Thúy Như dần lộ rõ tham vọng của mình, Kim Tuân, gia chủ của nhà họ Kim lúc đó lo lắng Kim Thuý Như gả vào nhà họ Lương rồi sẽ lợi dụng nhà họ Lương để thôn tính dần nhà họ Kim.
Vì vậy ông ta liền nhanh chóng hủy bỏ hôn ước với nhà họ Lương, lựa chọn cho Kim Thuý Như một gia tộc nhỏ để gả vào đó.
Gia tộc nhỏ này chính là nhà họ Lý, vị hôn phu của Kim Thúy Như cũng biến thành Vương Nhất.
Mỹ nhân đến tay rồi lại phải dâng lên cho người khác, Lương Ý Hành luôn canh cánh trong lòng, nhưng Kim Thúy Như lại chẳng quan tâm đến điều đó, thậm chí còn chế nhạo một tiếng: "Thật nực cười, tôi làm việc cho người khác từ lúc nào vậy? Từ đầu đến cuối, tôi đều vì lợi ích của riêng tôi."
Sắc mặt Lương Ý Hành âm trầm như nước, nói: "Nhưng theo tôi được biết, cô và tập đoàn Lệ Tinh không có quan hệ làm ăn đúng không?"
"Ai nói không có?"
Kim Thúy Như lập tức nhìn về phía Lý Khinh Hồng và nói: "Lúc trước, nhà họ Kim tôi tài trợ 280 tỷ cho tập đoàn Lệ Tinh, có lẽ lúc đó Thành Phong đã thay tôi truyền đạt lại một câu, 280 tỷ này coi như là tiền đặt cọc để nhà họ Kim tôi và tập đoàn Lệ Tinh hợp tác, có chuyện này không?"
Lúc này Lý Khinh Hồng mới nhớ tới chuyện này, gật đầu: "Quả thực có chuyện như vậy."
Kim Thúy Như lại nói: "Cách đây nửa tháng, tôi đã tổ chức một hội nghị thương mại tại nhà họ Kim, tập đoàn Lệ Tinh cũng đã tham gia, tôi có thể nói với các cô rằng tôi rất hài lòng với dự án của tập đoàn Lệ Tinh, chỉ là khoảng thời gian này khá bận, không có thời gian đích thân đến Lệ Tinh một chuyến."
Vương Nhất khẽ híp mắt lại, trong khoảng thời gian này Kim Thúy Như thật sự rất bận, nhà họ Kim diệt vong, cô ta nhất định đang bận thu mua những tài sản khác của nhà họ Kim.
Lý Khinh Hồng lại không nhận ân tình này, theo cô ta thấy, Kim Thúy Như không khác gì đám người Lương Ý Hành, bọn họ đều đến vì dự án xây dựng đô thị.
"Nhưng tôi nhớ rằng Phương Huệ hình như không lên sân khấu để cạnh tranh.
Cô dựa vào đâu để nhận định rằng dự án của Lệ Tinh tôi là tốt nhất?" Cô ta lạnh lùng chất vấn.
"Chuyện này còn cần phải nhận định sao?"
Kim Thúy Như cười cười, sau đó nhìn Vương Nhất đầy ẩn ý, nói: "Dự án xây dựng đô thị thuộc về Lệ Tinh cô, ai lại có thể so sánh được với dự án xây dựng đô thị trong tay cô chứ?”
“Hội nghị thương mại chỉ là làm màu, kể từ khi cô đầu tư vào 280 tỷ là đã nhận định rằng dự án xây dựng đô thị sẽ thuộc về Lệ Tinh, đúng không?” Ánh mắt Lý Khinh Hồng trở nên lạnh lùng.
"Tôi không có khả năng biết trước tương lai, tổng cộng phân thành hai bước.”
Kim Thúy Như có vẻ rất hứng thú với việc tranh đấu với Lý Khinh Hồng, cô ta giơ hai ngón tay ra nói: "Bước đầu tiên là đầu tư 240 tỷ làm tiền đặt cọc, tôi nói rồi, tôi ném ra 240 tỷ, Lệ Tinh cô có được dự án tốt nào, Kim Thị đều sẽ là người tham dự, cô đã đồng ý.”
"Lúc đó tôi không biết cô sẽ có được dự án xây dựng đô thị, cho đến khi tên đần độn Kim Thành Vũ kia đề cập đến chuyện này tôi mới biết có thứ gọi là dự án xây dựng đô thị này, vì vậy muốn đánh cược một lần, thế mà lại cược trúng.”
Kim Thúy Như híp mắt cười vui vẻ: "Hai chúng ta từ hồi đại học đã bắt đầu đấu nhau rồi, đấu lâu như vậy cũng chưa từng hợp tác qua, vì vậy, tôi muốn thử xem sao.”
Sắc mặt Lý Khinh Hồng u ám, không nói lời nào, Vương Nhất cũng quan sát kỹ Kim Thúy Như.
Thật sự là cược một ván sao?
Vương Nhất không tin.
Trong này vẫn còn nhiều điều Kim Thúy Như chưa nói, chẳng hạn như nói với Kim Thành Vũ rằng tin tức Văn Thái chính là chủ sở hữu của tòa nhà Quốc Tế là không đúng, gửi tặng 240 tỷ tiền phí tài trợ từ Kim Thị, Kim Thúy Như liền bắt đầu chơi một ván cờ lớn.
Mọi người đều là quân cờ trong bàn cờ của cô ta, bao gồm cả Vương Nhất anh cũng vậy.
Văn Thái và Kim Thành Vũ là bia đỡ đạn của cô ta, lúc có được thu hoạch, cô ta không tốn chút sức lực nào mà vẫn có được quyền khai phá dự án xây dựng đô thị.
Trước đây, Vương Nhất chưa từng tận mắt chứng khiến Kim Thúy Như bày mưu tính kế, thả con săn sắt bắt con cá rô.
Hiện tại, anh cuối cùng đã hiểu tại sao Kim Thúy Như lại được gọi là ‘yêu nữ’ rồi.
Tên gọi yêu nữ, danh xứng với thực.\u0006\u0006\u0006\u0006\u0006\u0006.