1844
Giọng điệu Vương Nhất bình thản, tự lẩm bẩm.
Từ miệng Tần Hồng Long, mặc dù có biết được phía trên chín đại vương tộc Yên Đô còn có hoàng tộc nước H.
Bọn họ mới là sự tồn tại sừng sững ngàn năm không đổ trong cả nước H.
Thế nhưng, Vương Nhất không sợ bọn họ.
Gặp mặt Tần Vũ, anh đã có sự hiểu biết sơ bộ về thực lực của hoàng tộc nước H.
Lấy tên vệ sĩ nội kình bên cạnh Tần Vũ kia làm ví dụ, vệ sĩ của hoàng tộc nước H, luyện ra nội kinh, có lẽ là tiêu chuẩn của nhân viên.
Mà những người như Tần Vũ có lẽ cũng được coi là người xuất sắc trong hoàng tộc nước H.
Bọn họ chỉ là hơi thần bí một chút, lâu không xuất thế một chút, đối với Vương Nhất mà nói, vẫn là chuyện một trận công kích phalanx.
Mà xu hướng của Thiên An cũng ảnh hưởng đến các thế lực của Giang Thành.
Bọn họ nhanh chóng tập hợp lại, mở một cuộc hội nghị khẩn cấp.
Mọi người ngồi đây đây dường như đều là thành viên của Liên minh Giang Thành.
“Sự việc, tôi nghĩ mọi người có lẽ đều đã nghe nói rồi, tập đoàn Lệ Tinh từ chối việc dừng sản xuất mỹ phẩm, vấn đang kinh doanh trên thị trường.”
“Ngoài ra, bên phía Thiên An còn có rất nhiều gia tộc đang đến Giang Thành, đây rõ ràng là đang chống đối lại chúng ta, không xem Liên minh Giang Thành của chúng ta ra gì!”
“Để giết gà dọa khỉ, tôi đề nghị coi tập đoàn Lệ Tỉnh là con chim đầu đàn để đánh, hy vọng Hạ gia chủ, Hồ gia chủ, Lục gia chủ có thể ủng hộ đắc lực, cũng gia nhập vào Liên minh Giang Thành.
Dương Phát, minh chủ xí nghiệp của Liên minh Giang Thành, nhìn ba người trước mặt với vẻ mặt nghiêm túc và nói.
Ba người này chính là gia chủ của ba đại hào môn Giang Thành, Hạ Lãm, Hồ Cương, Lục Viên!
Những người khác của liên minh cũng đều nhìn chằm chằm vào ba gia chủ của ba đại hào môn.
Nếu gia chủa của ba đại hào môn gia nhập vào Liên minh Giang Thành, vậy thì sức mạnh của liên minh sẽ ngày càng mạnh hơn.
Đừng nói là tập đoàn Lệ Tinh, cho dù là các gia tộc đến từ Thiên An cũng không đủ sức chống lại.
Tuy nhiên, ba người Hạ Lãm, Hồ Cương và Lục Viên nhìn nhau một cái, cười một cách kỳ lạ và đồng thanh nói.
“Xin lỗi, thứ lõi cho tôi vì đã từ chối!”
Gia chủ của ba đại hào môn đều đồng thanh từ chối.
Đột nhiên, trong phòng hội nghỉ im phăng phắc, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt không thể tin được.
Dương Phát, minh chủ xí nghiệp của Liên minh Giang Thành, thậm chí khóe miệng còn giật giật, khuôn mặt đầy tức giận.
Mặc dù địa vị của ông ta không so được với gia chủ của ba đại hào môn, nhưng cũng coi là chủ tịch của xí nhiệp đầu sỏ, giá trị mấy nghìn tỷ.
Vậy mà ba đại gia chủ lại dám không nể mặt ông ta như vậy.
Dương Phát nhìn ba người Hạ Lãm, cố gắng kìm nén sự tức giận trong lòng và chất vấn: “Ba đại gia chủ, tôi có thể nghe xem lý do từ chối của các ông không?”
Các thành viên khác của liên minh hoàn hồn lại, cũng đều nhìn chằm chăm vào bọn họ.