Chương 1861
Tần Vũ cười nói: “Tôi tình nguyện cùng ông Mục đến sân bay Thành Tây.
Tần Vũ đại biểu cho ý của nhà họ Tần, nhưng ngoại trừ nhà họ Tần, không ai lên tiếng.
Tất cả cán bộ ở Giang Thành đều xin cáo lui trước, sao có thể hùa theo nhanh như vậy?
Mà nhiều người như vậy nhứ người khó xử nhất lại là Hồng Giác Hải.
Ông ta đến tiếp đãi người bảo vệ Lãnh thổ phía Tây, nhưng đồng thời, ông ta cũng ở trong hiệp hội võ đạo.
Võ Sĩ là người sáng lập hiệp hội võ đạo!
Nếu hội trưởng hiệp hội võ đạo ông ta không theo Võ Sĩ, không phải là loạn rồi à?
“Hội trưởng Hồng, ý ông thì sao?”
Sợ cái gì thì cái đó tới.
Hồng Giác Hải còn đang do dự, Tân Vũ mỉm cười nhìn ông ta.
Nụ cười trên môi khiến tim ông ta thon thót.
Trông rõ là ép ông ta phải chọn phe ngay bây giời Trong lòng Hồng Giác Hải than khổ không thôi, nhưng vì ông ấy đã tới chỗ Mục Lang, ông ấy chỉ có thể đứng bên phe Mục Lang.
Tân Vũ lập tức nở nụ cười mãn nguyện: “Ông Hồng là người thông minh.”
Mục Lang lên xe của Tần Vĩnh Nghiêm, cả cả đám người hung hổ lao về phía sân bay ở Thành Tây.
Hai sân bay Thành Tây và Thành Đông nằm ở phía Đông và phía Tây của Giang Thành, muốn tới đó phải mất ít nhất bốn mươi phút.
Võ Sỉ sẽ đến muộn hơn Mục Lang, vì vậy thời gian vừa trùng khớp.
Lúc này, Tập đoàn Lệ Tinh.
Vương Nhất bước vào văn phòng của Lý Khinh Hồng, thoải mái ngồi xuống trước mặt cô ấy.
Lúc này, Lý Khinh Hồng đang sửa một tài liệu, nhẹ nhàng ngẩng đầu lên.
“Bận gì đấy?”
Vương Nhất cười hỏi.
Lý Khinh Hồng thở dài: “Mặc dù công ty hiện tại không bị Liên minh Giang Thành trấn áp, nhưng Đại hội Bắc Cảnh sẽ bắt đầu sớm, hầu hết các công ty nổi tiếng ở Giang Thành đều đã được mời, đồng thời đã được dán nhấn là đối tác của Đại hội Bắc Cảnh, chỉ có công ty của chúng em bị trừ ra.”
Vương Nhất nghe xong, cười nói: “Chỉ vì vậy thôi à?”
Lý Khinh Hồng gật đầu: “Tại địa điểm của Đại hội Bắc Cảnh, khi ấy rất nhiều công ty được mời tham gia, đây cũng là một cơ hội cho giới kinh doanh. Vì sự chèn ép của Liên minh Giang Thành, chúng ta sẽ bỏ lỡ Đại hội Bắc Cảnh và chịu tổn thất nặng _ ne.
“Vì vậy, em đang làm một kế hoạch, dự định đệ trình nó để xem liệu có cơ hội được chấp thuận hay không.”
Vương Nhất trực tiếp đóng cuốn sổ của Lý Khinh Hồng lại, cười nói: “Vô dụng thôi, cơ quan ở Giang Thành đều là người của Mục Lang, dù em có viết hay đến đâu thì em cũng sẽ bị từ chối.”
Trên mặt Lý Khinh Hồng có chút tức giận: “Vậy không phải họ quá đáng quá rồi sao?”
Vương Nhất không tức giận: “Đây chẳng qua là vấn đề tình thế. Nếu để Tập đoàn Lệ Tinh trở thành doanh nghiệp tiên phong thì không phải tốt rồi sao?”
“Nói nghe dễ dàng quái!”
Lý Khinh Hồng trợn tròn mắt: “Sao có thể trở thành một doanh nghiệp đi đầu dễ dàng như vậy?”