Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1875



Chương 1875

Võ Si là Vương Nhất gọi đến?

Vương Nhất cười, cũng để mặc anh ta.

Phòng khách ở bên dưới Bắc Hiên Các.

Một người đàn ông trung niên dáng người cao lớn đang ngồi ở đó.

Ông ta cứ tùy tiện ngồi, sự uy áp từ trên người ông ta tỏa ra cũng khiến người khác cảm thấy khó thở.

Chính là thủ hộ Tây Cảnh, Mục Lang.

Bên cạnh là mấy người Tần Vũ, Tân Vĩnh Nghiêm.

Hồng Giác Hải vì lý do thân phận nên đã rời đi trước.

Rất nhanh, đệ tử của Võ Sỉ đã đi xuống.

Tần Vũ lập tức đứng lên, hỏi anh ta: “Thế nào, ngài Võ Si đâu?”

Vẻ mặt tên đồ đệ vẫn rất bình tĩnh: “Xin lỗi, tiên sinh nhà tôi đang tiếp đãi khách quý, mời mấy vị ngày mai hãy đến.”

“Hoặc ở đây nghỉ ngơi một lúc, đợi tiên sinh nhà tôi kết thúc bữa tiệc.”

Lời này vừa được nói ra, sắc mặt Tân Vũ trở nên u ám hơn rất nhiều.

Mục Lang xua tay, mặt không biểu cảm nói: “Nói với Võ Si, Mục Lang-thủ hộ Tây Cảnh cầu kiến!”

Ai cũng cảm nhận được sự tức giận của Mục Lang.

Đường đường là thủ hộ Tây Cảng, lại lại đối xử như vậy!

Lúc nói những lời này, Mục Lang cũng phóng ra khí thế của mình.

Đột nhiên hơi thở lỗ mãng cuồn cuộn ập đến, khiến đệ tử của Võ Si biến sắc.

Từ trên người Mục Lang, anh ta có thể cảm nhận được một cơn sóng không yếu hơn ngài Võ Sỉ.

Anh ta còn lâu mới là đối thủ của Mục Lang.

“Được, được…”

Tên đệ tử chỉ có thể quay trở lại phòng bao, nói lại y nguyên những lời mà Mục Lang đã nói.

“Thủ hộ Tây Cảnh?”

Biểu cảm Võ Sỉ đột nhiên trở nên kỳ quái.

Vương Nhất cười, đặt đũa xuống: “Nói Tào Tháo, Tào Tháo đến, người đến gặp cậu là thủ hộ Tây Cảnh, cậu có gặp không?”

Lần này Võ Si do dự một lúc, dù sao, Mục Lang cũng là thủ hộ của tứ đại cảnh, ngang hàng với Vương Nhất.

Nhưng, anh ta vẫn từ chối.

“Không gặp, thủ hộ Tây Cảnh thì làm sao, vấn phải đợi.”

Võ Sỉ nói với đồ đệ: “Cậu đi nói với Mục Lang kia, Võ Si đang tiếp đãi khách quý tôn quý gấp một trăm lần ông ta, bảo ông ta đừng làm ồn!”

Trong lòng tên đồ đệ lộp độp, có chút sợ Mục Lang.

Nhưng bởi vì là đệ tử của Võ Si, nên chỉ có thể truyền đạt y nguyên những đến Mục Lang.

“Ông Mục, tiên sinh nhà tôi vẫn lựa chọn tiếp đãi vị khách phía trước, đi ra rồi gặp mặt”

Bùm!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.