Chương 1888
Lúc ấy, cả người của thủ hộ Bắc Cảnh đều mặc quân phục, trên mặt đeo mặt nạ sắt, không thể nhìn thấy rõ mặt.
Nhưng Mục Lang đã quá quen thuộc với từng chiêu thức chiến thắng của anh.
Chính là Bôn Lôi Quyền!
Nghe vậy, Võ Si cười lạnh lùng: “Vấn đề này tốt nhất là tự mình tìm hiểu đi!”
Nếu để cho Mục Lang biết thủ hộ Bắc Cảnh cũng chính là người sáng lập dòng dõi Chiến Thần thì không biết biểu cảm của ông ta sẽ biến hóa như thế nào?
Võ Sỉ rất mong đợi.
Anh ta có dự cảm rằng ngày này sẽ không còn lâu nữa đâu.
“Đi chết đi!”
Võ Sỉ gầm lớn một tiếng.
Trong nháy mắt, anh ta bộc phát một sức mạnh cường đại, kình khí của anh ta gào thét giống như sấm đánh.
“Anh dám!”
Mục Lang cũng gầm lên đầy giận dữ.
Trong điện quang hỏa thạch cũng lao lên nghênh đón.
Bởi vì đã từng nhìn thấy sức mạnh của Bôn Lôi Quyền cho nên Mục Lang cũng lần đầu sử dụng sức mạnh của mình.
Mặc dù không phát huy toàn lực nhưng ông ta tin rằng sức mạnh này cũng đủ để chống lại Bôn Lôi Quyền của Võ Sỉ.
Bùm!
Nhưng khoảnh khắc hai người va chạm nhau, nụ cười trên khuôn mặt của Mục Lang lập tức cứng đờ.
Một lực đạo mạnh mẽ bùng phát trong lòng bàn tay, Mục Lang vô thức rút tay về.
“Không ổn!”
Sắc mặt của Mục Lang thay đổi rõ rệt, sau khi lùi về thì lại duõi ra theo bản năng.
Nhưng đã quá muộn.
Kẻ mạnh so chiêu với nhau, thay đổi trong nháy mắt.
Một khoảnh khắc do dự cũng đủ để dẫn đến cục diện thay đổi đến mức long trời lở đất.
Bôn Lôi Quyền của Võ Si đẩy lui Mục Lang, khiến cơ thể ông ta cứng ngắc.
Ngay sau đó, anh ta lại xuất hiện trước mặt Tân Nam như một bóng mạ, lạnh lùng nhìn người đối diện.
“Anh, anh muốn làm gì…
Tân Nam sợ tới mức tè ra cả quần, nước tiểu ố vàng thấm ướt quần.
Không nói lời nào, Võ Si đá một cú thật mạnh vào Tần Nam.
Bùm!
Nhất thời, cả người Tân Nam giống như một con diều đứt dây, bị đá bay ra xa.
Không nghiêng không lệch, đúng lúc rơi xuống bên chân của Tần Vĩnh Nghiêm.
HẠ Tần Vĩnh Nghiêm sợ tới mức quát to một tiếng và ngã xuống đất.
Ông ta đã lớn tuổi rồi, không thể chịu nổi đả kích.