Chương 1945
Diệp Thúy Như quay phắt đầu lại, gắt gao nhìn chằm chằm cô ta: ‘Diệp Ân Thị, cô nói cái gì vậy?”
“Cô câm miệng lại cho tôi!”
Diệp Ân Thi quát to một tiếng, sau đó nói với người dẫn chương trình: “Tất cả mọi người đều đã thấy rồi đó, số tuyển thủ của Diệp thị tham gia khá nhiều, như vậy sẽ không công bằng với các gia tộc khác, cho nên tôi đề nghị chia thành viên Diệp thị làm hai nhóm để đấu với nhau, như thế này cũng công bằng hơn.”
Lời này vừa mới nói ra, các gia tộc đến tham gia đại hội Bắc cảnh đều cười tươi như hoa.
Tuyển thủ của không ít gia tộc đều đang lo lăng số lượng thành viên của Diệp thị quá nhiều, trong tình huống chưa biết thực lực của đối phương, số lượng nhiều là đã chiếm ưu thế.
Ngay cả vương tộc Yên Đô như Tân thị và Vương thị mà cũng rất lo lắng.
Nhưng Diệp Ân Thi lại chủ động yêu cầu chia người Diệp thị thành hai nhóm rồi tiến hành đấu với nhau.
Người được lợi chính là bọn họ.
“Diệp Ân Thi, cô điên rồi có đúng không?”
Diệp Thúy Như lập tức nổi giận, ánh mắt lạnh lùng nhìn Diệp Ân Thi, bực tức nói.
“Đại hội Bắc cảnh không hạn chế số người thay mặt gia tộc tham gia, số lượng càng nhiều thì càng có lợi cho chúng ta, vậy mà cô lại muốn giảm bớt.”
Diệp Ân Thi cười lạnh, căn bản không thèm quan tâm: ‘Vậy thì sao chứ? Dù sao thì người đại diện Diệp thị xuất chiến lần này là cô chứ không phải là tôi, cho dù cuối cùng Diệp thị có thất bại đi nữa thì người bị trách cũng là cô mà không phải tôi.”
Nói xong câu nói cuối cùng, trên mặt Diệp Ân Thi mang theo nụ cười dữ tợn.
Vốn dĩ cho rằng Diệp Thúy Như tìm một người giả mạo Ẩn chủ đến tham gia đại hội Bắc cảnh thì chắc chắn sẽ khiến người khác không hài lòng, nhưng không ngờ lại có thể may mắn thoát tội.
Kết quả như vậy khiến Diệp Ân Thi không vui, nên có bất cứ cách nào hại Diệp Thúy Như thì cô ta đều sử dụng.
Sắc mặt của Diệp Thúy Như cũng âm trầm như nước: ‘Cái cách kiến nghị cho người nhà đấu với nhau của cô, nếu như bị gia tộc biết được thì người bị trừng phạt sẽ là cô mới đúng nhỉ?”
Diệp Ân Thi gật đầu: ‘Đúng, tôi sẽ bị trừng phạt, nhưng mà cô cũng đừng hòng mình tốt hơn.”
“Cho dù tôi có phạm phải sai lầm lớn đến đâu thì cùng lắm cũng chỉ phạt tạm thời, nhưng mà cô không giống như vậy, cô mới đến, địa vị bất ổn, một khi phạm sai lầm thì cô đợi đến lúc cút đi. Hahaha…”
Diệp Ân Thi lộ ra nụ cười điên cuồng.
“Tôi sẽ không để cho cô toại nguyện đâu.”
Diệp Thúy Như lạnh lùng nói.
Sau đó, cô ta liền kháng nghị với người dẫn chương trình Mục Lang: “Tôi không đồng ý, †ôi mới chính là người đại diện cho Diệp thị, mọi quyết định đều phải do tôi đưa ra.”
Bên phía hiệp hội võ đạo, Hồng Giác Hải cười lạnh nhìn về phía Mục Lang.
“Ông Mục, ông thấy thế nào?”
Mục Lang suy nghĩ cả buổi trời, sau đó nhẹ gật đầu: “Cũng tốt thôi, thứ mà đại hội Bắc cảnh quan tâm chính là tính công bằng, người Diệp thị nhiều như thế, điều này không công bằng với những người khác.”
“Vậy thì chia hai nhóm đi, giảm bớt số người được chọn.”