Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1999



Chương 1999

Bữa ăn tụ tập vào buổi trưa rất nhanh đã kết thúc.

Vào bữa trưa, Tôn Vĩnh Phước không ngừng giới thiệu cách chơi cho các bạn học ở trong buổi họp lớp và lừa bọn họ cược.

Phần lớn trong đó đều lấy số tiền tích lũy †rong những năm nay của mình ra, thậm chí có người vay tiền ba mẹ, đặt cược cuộc đời vào đó.

Con bạc thì điên cuồng, trên thế giới này phần lớn vẫn là tầng lớp lao động.

Bọn họ không nghèo, cũng không giàu, tiền nhà và tiền xe đè nặng vào sống lưng của bọn họ.

Bọn họ bình thường nghĩ, con người sống rốt cuộc là vì cái gì, nếu có thể giàu to trong một đêm thì tốt biết mấy.

Bây giờ có một cơ hội như này, bọn họ đương nhiên sẽ năm lấy.

Tất cả những người tham gia buổi họp lớp, tất cả tiền đầu tư vào đã hơn chín mươi tỷ.

Con số này đối với người bình thường mà nói đã là một con số trên trời.

Nhưng đối với nhà tư bản mà nói, chỉ là tiền mua bài, thật sự ít tới đáng thương.

Tôn Vĩnh Phước thở dài, vẻ mặt tiếc nuôi.

“Chồng, phải làm sao đây? Đám ngu ngốc đó thoáng cái thì đầu tư nhiều vậy sao?1”

Bạch Thiến ở một bên nhìn tài khoản trong điện thoại, vui tới mức mắt cũng cười.

Cả đời này cô ta chưa từng thấy nhiều tiền như thế.

Tôn Vĩnh Phước lại nhìn Bạch Thiến như nhìn con cá chạch: “Em hiểu cái gì, mới chút tiên như này, còn không đủ tiền một lần đầu tư của Lý Khinh Hồng kia, nếu có thể kéo Lý Khinh Hồng vào cuộc, nửa đời sau của chúng ta không cần lo nghĩ nữa”

Bạch Thiến nghĩ cũng đúng, với quy mô hiện nay của tập đoàn Lệ Tinh, mỗi lần hợp tác ít nhất cũng chín mươi tỷ?

Thấp nhất chín mươi tỷ, đều là dự án nhỏ, người ta không nhìn trúng.

“Phải nghĩ cách kéo cô ta xuống nước…”

Tôn Vĩnh Phước lẩm bẩm nói.

Bạch Thiến cười khanh khách: “Cái này còn không đơn giản sao, cô ta là thương nhân, thương nhân đều sẽ đỏ mắt, chỉ cần lần đầu chúng ta để những bạn học cũ đó của em kiếm được tiền, tài sản trực tiếp tăng gấp mười lần, cô ta chắc chắn sẽ mất cân bằng trong lòng.”

“Cô ta vất vả năm-sáu năm mới lập nghiệp được tới đây, chúng ta chỉ đầu tư một ít tiên thì đuổi kịp cô ta, ai sẽ làm loại chuyện tốn sức mà không vui như này chứ?”

Tôn Vĩnh Phước nghe vậy thì gật đầu: “Nói có gì, đợi cô ta động lòng, số tiền cô ta vất vả kiếm được, đều sẽ rơi vào trong túi của chúng ta.”

Reng reng reng!

Vào lúc này, điện thoại của Tôn Vĩnh Phước đổ chuông, vậy mà là cấp trên của ông ta, cũng là chủ tịch của xổ số Anh Hoàng.

“Alo, sếp Tưởng, có chuyện gì sao?”

Tưởng Khinh Vân nói: “Tin tức mới nhất, hắc mã lớn nhất của đại hội Bắc Cảnh, kết cục sẽ đối chiến với Mục Huy, nhưng người đã định nhường, cho nên quán quân chắc chăn sẽ nằm trong tay Mục Huy hoặc Lý Thế Nhân của Lý Thị, bảo người của cậu đặt hết cho Mục Huy.”

“Thật sao?”

Nghe vậy, Tôn Vĩnh Phước kích động tới đỏ bừng mặt.

Lần này đã không phải xem tỷ lệ nữa, mà là chuyện nắm chắc rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.