Chương 2071
Nói đến đây Tử La Lan đưa tay về phía Tử La Lan: “Nói nhiều như vậy, cũng đã bố trí rất nhiều rồi, mục đích của chúng tôi chỉ có một, đó là hoàn thành tâm nguyện chưa hoàn thành từ ba năm trước.”
“Đây là thành ý của chúng tôi, bây giờ phải xem anh lựa chọn thế nào.”
Tử La Lan chân thành nhìn Vương Nhất: “Gia nhập vào tổ chức của chúng tôi thì anh sẽ là Ẩn chủ của nước H, vợ và con gái anh hay Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam, sẽ không còn ai bắt nạt ức hiếp vợ con anh nữal”
Nghe đến đây, Vương Nhất lắc đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị.
“Thứ cho tôi từ chối”
Nói bao nhiêu, lãng phí bao nhiêu nước bọt nhưng lại nhận được câu trả lời này, ánh mắt Tử La Lan bỗng trở nên u ám.
“Anh chắc chứ?”
Cuối cùng Tử La Lan thẹn quá hoá giận, trong giọng điệu cũng mang theo vẻ đe doa.
“Chắc chắn.”
Vương Nhất nhàn nhạt nói: ‘Ngày nào tôi còn là Ấn chủ của nước H thì sẽ lấy mình làm tấm gương sáng, quyết không đầu hàng trước địch!”
“Có ân báo ân, có oán báo oán, tôi có cách báo thù của mình chứ không phải gia nhập vào tổ chức của các cô.”
Giọng nói trầm thấp như thể thổi còi phản công, vang vọng khắp nơi này.
Khương Nhã My đăng sau đống đổ nát đã khóc từ lâu.
Cô ta căn răng thật chặt cố gắng không để mình khóc thành tiếng.
Vương Nhất nói không sai, yêu và hận bắt đầu từ cô ta thì cũng nên kết thúc từ cô ta.
Mặc dù đã biết được chân tướng, nhưng cô ta cũng phải đi tìm kết quả của sự thật.
Ánh mắt Tử La Lan hoàn toàn trầm xuống, còn loé lên một tia sát ý: “Anh từ chối tôi không sợ tôi cho nổ tất cả bom ở nơi này à?”
“Cô cứ thử đi?”
Vương Nhất nhìn cô ta bằng ánh mắt mỉa mai, giọng điệu ngông cuồng kiêu ngạo.
Nhưng Tử La Lan không ấn nút ngay.
Bom là con át chủ bài cuối cùng của cô †a, chưa tới lúc thực sự cần thiết thì cô ta không thể ấn.
“Nếu anh không đồng ý thì tôi chỉ có thể cho người đánh anh đến khi nào anh đồng ý thôi!”
Tử La Lan lạnh lùng nói.
Nghe vậy, Vương Nhất bật cười: ‘Cô chắc chắn muốn chơi trò vũ lực với tôi chứ?”
Tử La Lan chế nhạo: ‘Anh vấn chưa biết định nghĩa thế nào là đối thủ mạnh rồi!”
“Vậy ư?”
Ý cười trên mặt Vương Nhất càng rõ hơn: “Ba năm trước Võng Lượng mất đi hàng nghìn tinh anh, các cô có biết những tỉnh anh đó đi đâu rồi không?”
Cơ mặt Tử La Lan co giật, cô ta nhìn Vương Nhất bằng ánh mắt hung dữ.
Điều này còn cần phải hỏi à?
Ba năm trước tuy họ thành công bắt được Tiêu Minh nhưng khi chuẩn bị rút lui thì bị một mình Vương Nhất chặn đánh.
Tổng cộng có ba nghìn tinh anhI Tất cả đều bị chôn vùi trong một hẻm núi Tên tuổi của Vương Nhất cũng vang khắp toàn thế giới.