Chương 231
Một lúc sau, cô ta mới nghẹn ra một câu: “Chúng tôi trải qua không tốt, anh cũng đừng nghĩ mình sẽ tốt, một trăm năm mươi tỉ tiền tài trợ này, tôi xem anh làm sao mà kéo được, lần trước chuyện của nhà họ Bạch và nhà họ Đồng chỉ là ăn may, tôi không tin chuyện đó sẽ lại xuất hiện trên người của anh!”
“Vậy thì không phiền lo lắng.”
Vương Nhất bước nhanh rời khỏi nhà họ Lý.
Ở cửa, Lãnh Nhan đã lái xe đến chờ từ lâu.
Vương Nhất kéo cửa kính xe ra, ngồi xuống, lập tức khởi động xe, chạy thẳng về phía trước.
Nửa tiếng sau, tại sân bay Thiên An.
Một người mặc tây trang cao cấp, đeo một gọng kính mạ vàng, thoạt nhìn là một người trung niên lịch sự văn nhã bước xuống từ máy bay, kiên nhẫn chờ đợi.
Bên cạnh là một thư ký gương mặt thanh tú, đang báo cáo lại lịch trình tiếp theo.
“Ông chủ La, các thành viên trong hội đều biết ngài sẽ đến thành phố Thiên An thị sát, đã cùng nhau tổ chức một buổi tiệc xa hoa, trước mắt chủ tịch của dược phẩm Thường Kỉ, Thường Kỉ đã đến đón ngài.”
Nội dung sau đó là gì La Chí Viễn nghe không rõ, bởi vì, ông ta không ngừng nhìn đồng hồ trên tay mình.
Bỗng nhiên, ông thấy một nam một nữ trong đám người, ngay tức khắc vẻ mặt vui vẻ lên, nhanh chóng đi về phía bọn họ.
Kít —
Nhưng đúng lúc này, một chiếc xe công có gắn cờ đỏ ngừng lại.
Thường Kỉ từ trên xe bước xuống, chạy chậm đi đến bên này: “La tổng, tôi tới đón ngài.”
Bị người chặn đường, La Chí Viễn nhíu mày, lạnh lùng liếc nhìn Thường Kỉ một cái: “Anh là ai?”
“La tổng, là tôi, tiểu Thường, hai năm trước vừa gia nhập vào thương hội Hồng Ưng…” Vẻ mặt Thường Kỉ thấp thỏm giới thiệu.
“Không có ấn tượng.”
Không đợi Thường Kỉ nói hết câu, La Chí Viễn đã ngắt lời, đồng thời bước chân nhanh hơn.
“La tổng, xin ngài dừng bước, các thành viên của thương hội đều đang chờ ngài…” Thường Kỉ lại đuổi theo.
“…”
La Chí Viễn nổi giận đùng đùng, đẩy Thường Kỉ ra, uy hiếp nói: “Anh mà còn xuất hiện trước mặt tôi, có tin tôi đá anh ra khỏi thương hội không?”
Ngay lập tức, Thường kỉ sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, không rõ mình đã làm sai chuyện gì.
Nhưng là ngay sau đó, một màn phản chiếu trong mắt anh ta, lại khiến Thường Kỉ hoàn toàn choáng váng.
Chỉ thấy La Chí Viễn nhanh chóng đi đến trước mặt một người trẻ tuổi, khom lưng tất cung tất kính 90 độ, nói một tiếng: “Chào sếp lớn!”
“Chào sếp lớn!”
La Chí Viễn cúi người trước Vương Nhất, nửa người trên và mặt đất gần như gập thành một góc 90 độ, vô cùng cung kính.
Bụp!
Thường Kỉ ở cách 100m nhìn thấy một màn này thì bị dọa mất hồn vía, đầu gối chợt mềm nhũn, ngồi phịch xuống đất.
La tổng – người phụ trách thương hội Hồng Ưng kinh doanh trải khắp cả thành phố G – thành phố C – thành phố T, vậy mà lại cúi người trước một người trẻ tuổi? Người trẻ tuổi này rốt cuộc có lai lịch gì?