Chương 261
“Vào thì vào thôi…”
Lý Xung định nhân cơ hội này để cướp chức gia chủ, ông ta đang định nói tiếp thì bỗng sững sốt: “Cậu vừa nói cái gì?”
“Tôi nói, mười công ty lớn, cộng với tập đoàn Kim Thị, mỗi công ty đầu tư 240 tỷ, tổng cộng là 2640 tỷ, tất cả đều chuyển vào tài khoản rồi.” Lý Thiên Dương lặp lại lần nữa.
Sợ họ không tin, Lý Thiên Dương lại lấy điện thoại di động ra, mở tài khoản của công ty và cho họ xem số dư.
“Cái gì?!”
Lý Xung, Lý Mộng Đình, Châu Mỹ Ngọc và những người khác đều biến sắc mặt, họ giật lấy điện thoại của Lý Thiên Dương rồi cẩn thận đếm số.
“Một, hai, ba, bốn … bảy, tám, chín …”
Một mười hai con số đầy đủ.
“Không thể nào, không thể nào, rõ ràng khi nãy tôi đã thấy mười vị chủ tịch đi ra.”
Sắc mặt Lý Xung tái nhợt không chịu tin, ông ta đưa điện thoại cho Chu Mỹ Ngọc: “Mỹ Ngọc, tính đi.”
Châu Mỹ Ngọc cũng bối rối, bà ta mơ màng cầm lấy điện thoại rồi nghiêm túc đếm.
“một hai ba……”
Càng đếm, hai mắt Châu Mỹ Ngọc càng trừng to, hô hấp của bà ta càng lúc càng nhanh, cả khuôn mặt đỏ bừng.
“2640 tỷ, giàu rồi, chúng ta giàu rồi.”
Lý Mộng Đình cũng vô cùng phấn khích: “Hơn 2000 tỷ đó, chúng ta có thể làm nhiều việc, chẳng hạn như đi du lịch vòng quanh thế giới, mua tất cả những chiếc túi mà chúng ta muốn, còn có thể mua một biệt thự ở trung tâm thành phố—”
Tất cả mọi người đều đang chìm đắm trong giấc mộng giàu sang thì lúc này Vương Nhất đi tới cầm lấy điện thoại di động Lý Thiên Dương rồi dội một gáo nước lạnh.
“Mơ đẹp đấy, nhưng mấy người sẽ không nhận được đồng cắc nào đâu.”
“…”
Lời của Vương Nhất như một cú giáng vào đầu tất cả mọi người, khiến Lý Mộng Đình và những người khác tỉnh dậy.
Trong phút chốc, gương mặt của họ liền trở nên vặn vẹo.
Họ chưa từng cho rằng sẽ có công ty đến tài trợ, không có tài trợ thì chia tiền thế nào?
Thế nên họ cũng chẳng nghĩ tới việc chia tiền.
Nhưng bây giờ Vương Nhất không chỉ thu hút được tài trợ, mà đều là tài trợ từ mười công ty trong top 50, thu được khoản tiền 2640 tỷ. Đây là một con số trên trời đó!
Mặt Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc co giật dữ dội, mắt họ sắp bùng cháy.
Nhiều tiền như vậy mà không chia được một xu thì sao mà cam tâm được?
Lúc này, tất cả mọi người đều hoảng loạn, họ chưa từng bất lực như thế này.
Lý Mộng Đình không nhịn nổi nữa, cô ta tức giận chỉ vào Vương Nhất: “Mày dựa vào cái gì mà nói bọn tao không lấy được một đồng. Tao thấy kẻ không thấy được một đồng là mày đó?”
Vương Nhất bình thản nhìn cô ta: “Từ đầu đến cuối, việc hợp tác với Lệ Tinh hình như đều do ba chạy tới chạy lui nhỉ? Mấy người đã góp chút sức lực nào chưa?
“…”