Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 316



CHƯƠNG 316

Lý Thiên Dương nhìn Vương Nhất bằng ánh mắt phức tạp, ông thầm thở dài.

Lần này, Vương Nhất thất bại rồi…..

Đinh—–

Lúc này, điện thoại của tất cả mọi người đồng loạt được đề xuất một bản tin mới.

Một tiểu bối nhà họ Châu lấy điện thoại ra lướt lướt đọc thử.

Nhưng vừa mới nhìn qua thôi, cậu ta đã lập tức kinh ngạc, sắc mặt trắng bệch như vừa thấy quỷ, giọng nói run run thốt lên.

“Mọi người…..mau xem bản tin trên điện thoại đi!”

“Hả?”

Những người khác hơi sửng sốt, họ lần lượt mở bản tin lên.

Đọc xong, mọi người cũng kinh ngạc không thôi.

Châu Mỹ Ngọc, Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Hoà còn trợn trừng mắt.

Trên màn hình là một dòng chữ lớn.

“Bao máy bay dân dụng, một nghìn công nhân xuống máy bay.”

Bên dưới còn có video.

Lý Mộng Đình ấn xem, video rất ngắn, chỉ có ba mươi mấy giây.

Nhưng cảnh tượng trong đó lại khiến cô ta chấn động.

Cả phi trường Thiên An rộng lớn bị một lượng lớn người phủ kín.

Mỗi người đều mặc quần áo bảo hộ và đội mũ bảo hiểm.

“Có chuyện gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì mà sắc mặt mấy đứa xấu thế?” Châu Chí Kiên cảm thấy có gì không ổn, ông ta vội lên tiếng.

“Ông ơi…..”

Lý Mộng Đình sửng sốt ngẩng đầu, giọng cô ta run run: “Chiếc máy bay vừa bay ngang qua đầu chúng ta ấy, trong không phải hành khách bình thường, mà là cả nghìn công nhân!”

“Cái gì?!”

Châu Chí Kiên trợn trừng mắt.

Tất cả mọi người đều vô thức nhìn thẳng vào khuôn mặt bình tĩnh của Vương Nhất.

Là thằng phế vật này gọi tới sao?!

Câu hỏi này lập tức hiện lên trong đầu bọn Châu Mỹ Ngọc, Lý Mộng Đình, Châu Mỹ Hoà, tim họ bị đả kích nặng nề.

“Không thể nào, không thể nào…..”

Trên trán Châu Mỹ Ngọc đều là mồ hôi lạnh, bà ta gượng cười: “Nhất định là do công trình lớn nào đó ở Thiên An bắt đầu xây dựng. Tôi nhớ ở cửa sông Thiên An có một khu vực cải tạo đúng không? Chắc mấy tên công nhân này đến đó thôi.”

“Không thể?”

Vương Nhất thâm thuý liếc nhìn khuôn mặt tái nhợt của mọi người nhà họ Châu, anh lạnh lùng mỉm cười: “Tất cả những gì mấy người tưởng là không thể, chỉ là vì tầm hiểu biết của mấy người quá hạn hẹp nên chứ tới được đẳng cấp đó thôi. Thế giới này, không có gì là không thể cả!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.