CHƯƠNG 338
Như vậy thì thôi đi, còn bị phế bỏ vận miệng, quay video, thân bại danh liệt, cuối cùng còn phải đến trước nhà Lý Tuyết Nhi quỳ một buổi chiều, có thể nói là mất hết mặt mũi.
Thường Dĩnh anh ta, lúc nào anh ta đã từng chịu thiệt thòi như thế này?
Nên anh ta trở lại, vẫn muốn ra tay với Lý Tuyết Nhi, không phải vì nhân đạo, mà đơn thuần là vì…tra tấn.
Kết quả, không chỉ không thành công, còn bị Vương Nhất hung hăng dạy dỗ một trận.
“Không sai. ”
Thường Dĩnh hào phòng thừa nhận, nhưng khuôn mặt cũng trở nên hung dữ: “Vương Nhất, anh hại tôi thành như thế này, tôi sẽ không bỏ qua! Còn có cô, Lý Tuyết Nhi!”
Anh ta lại chỉ vào Lý Tuyết Nhi, uy nghiêm một cách đáng sợ nói: “Tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô, mặc dù lần này thất bại, nhưng còn có lần sau, lần sau nữa, lần sau sau nữa…đến khi nào các người rơi vào tay tôi mới thôi.”
Lý Tuyết Nhi trừng mắt nhìn Thường Dĩnh, khẽ kéo góc áo Vương Nhất: “Anh rể, có phải anh ta bị điên rồi không?”
Vương Nhất khẽ thở dài, sau đó vẻ mặt mang theo sự chế giễu: “Anh cảm thấy, anh còn có lần sau sao?”
Câu nói này khiến Thường Dĩnh cảm nhận được nguy hiểm, anh ta cảnh giác nhìn Vương Nhất: “Câu nói này của anh có ý gì, một tên rác rưởi nhỏ bé của nhà họ Lý như anh, còn dám ra tay với tôi sao?”
Chuyện lần trước vốn dĩ suýt nữa hại Dược phẩm Thường Kỷ mất đi danh tiếng, nên Thường Dĩnh mới lựa chọn bấm bụng chịu đựng, nhưng lần này anh ta không sợ Vương Nhất dám động vào mình.
“Còn cần tôi ra tay sao? Dược phẩm Thường Kỉ của các anh đã khó giữ được an toàn cho bản thân rồi.” Vẻ mặt Vương Nhất vẫn bình tình nói.
“Haha!”
Thường Dĩnh giống như vừa nghe thấy một câu chuyện cười gì đó, cười lớn: “Anh nói Dược phẩm Thường Kỉ của tôi khó giữ được an toàn cho bản thân? Anh thử nói xem, khó giữ được an toàn cho bản thân là như thế nào?”
Đùa sao, Dược phẩm Thường Kỉ được xếp vào năm mươi doanh nghiệp lớn mạnh nhất của Thiên An, ba anh ta Thường Kỉ là thành viên của thương hội Hồng Ưng, ai dám xuống tay với Dược phẩm Thường Kỉ?
“Đúng vậy, bây giờ mặc dù anh tiếng của Dược phẩm Thường Kỉ bị một chút ảnh hưởng, nhưng cũng không đến mức phải phá sản?” Lý Tuyết Nhi cũng cảm thấy kỳ lạ, hỏi.
Mặc dù cô ta không phải là người bản địa ở Thiên An, nhưng cũng có nghe nói đến danh tiếng của Dược phẩm Thường Kỉ, nghe nói công việc kinh doanh đã vượt ra ngoài Thiên An rồi.
Một doanh nghiệp lớn như vậy, sao có thể nói ngã là ngã được?
Vương Nhất cười, không phản bác, chỉ thản nhiên nói: “Nhiều nhất một tuần, Dược phẩm Thường Kỉ nhất định sẽ bị diệt vong!”
Thường Dĩnh nhìn Vương Nhất giống như đang nhìn một thằng đần: “Tôi thấy anh ăn lẩu đến mức bị ngu rồi, công ty của ba tôi, sao có thể diệt vong? Ngược lại là nhà họ Lý mấy người, ba tôi đã ra tay đối phó với nhà họ Lý rồi, tự mình cầu phúc đi.”
Nói xong, cười lớn rời đi.
Vương Nhất cũng không ngăn cản, để mặc anh ta rời đi.
Lý Tuyết Nhi nghi hoặc hỏi: “Anh rể, cứ để cho anh ta rời đi như vậy sao?”
“Yên tâm, anh ta không chạy thoát được đâu.”