Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 342



CHƯƠNG 342

“Vương Nhất kia đã kết hôn rồi, nhất định đã có vợ con, lúc này là lúc người đàn ông vô cùng yếu đuối và mẫn cảm.”

Châu Chí Kiên nham hiểm nói: “Muốn hủy diệt cậu ta, chỉ cần một bước….”

Nghe đến đây, tất cả mọi người đều không khỏi ớn lạnh.

“Ông nội, ông muốn ra tay với vợ con của Vương Nhất?” Lý Mộng Đình kinh ngạc hỏi.

“Đây là cách cuối cùng.”

Châu Chí Kiên nói: “Có nghe ngóng được vợ của Vương Nhất là ai không?”

“Không….”

Lý Mộng Đình lắc đầu, cô ta chỉ gặp em vợ của Vương Nhất.

Nhưng, cô em vợ xinh đẹp như vậy, thế thì cô chị chắc không hề kém cạnh cô ta.

“Điều tra cho ông!”

Giọng điệu của Châu Chí Kiên vô cùng uy nghiêm và đáng sợ: “Cho dù có phải đào ba tấc đất, cũng phải đào ra thông tin về thân phận của vợ Vương Nhất, đó là điểm yếu của cậu ta!”

“Vâng!”

Châu Mỹ Ngọc, Lý Mộng Đình và những người khác cả người chấn động, lần lượt nhận mệnh lệnh.

….

Đưa Lý Tuyết Nhi trở về trường học, Vương Nhất trở về Tử Viên.

Vừa xuống xe, đã nhận được điện thoại của La Chí Viễn.

“Ông chủ, chỉ cần một câu nói của anh, tôi có thể đá Thường Kỉ ra khỏi thương hội Hồng Ưng.”

Vương Nhất lại khẽ cười: “Không gấp, tôi có cách hay hơn.”

Đúng vậy, nếu như đơn thuần muốn Thường Kỉ tan cửa nát nhà, anh hoàn toàn có thể để La Chí Viễn ra mặt, trực tiếp đá Thường Kỉ ra khỏi thương hội Hồng Ưng, không có chức vụ thành viên của thương hội Hồng Ưng, sự diệt vong của Dược phẩm Thường Kỉ chỉ là chuyện một sớm một chiều.

Nhưng, đây không phải là kết quả mà Vương Nhất muốn.

Điều mà anh muốn, là sự thật chuyện ‘ba một sáu’ nổi lên mặt nước, Chu Bá đã đồng ý với Vương Nhất, ra mặt công bố sự thật với tất cả mọi người, chuyện tiếp theo là dùng cách của người khác để trừng trị người khác.

“Ông chủ, theo ý của anh, tôi nên làm gì?” Giọng nói của La Chí Viễn có sự tôn trọng khó nói ra được.

“Rất đơn giản.”

Vương Nhất thờ ơ nói: “Trọng dụng ông ta, giúp đỡ ông ra mở rộng thị trường y dược ở Giang Chiết.”

“Ba năm trước, Dược phẩm Thường Kỉ làm nhà họ Lý sập như thế nào, ông cũng phải làm sập Dược phẩm Thường Kỉ như vậy.”

Nói đến đây, trong mắt Vương Nhất tràn đầy sát khí.

Không vì điều gì khác, chỉ muốn trút giận cho ba.

Nhà họ Lý là một tay ba gây dựng lên, khó khăn lắm mới phát triển, nhưng lại bị Dược phẩm Thường Kỉ bôi nhọ, làm sập, Lý Thiên Dương với tư cách là gia chủ của nhà họ Lý, đã thân bại danh liệt, cõng bao nhiêu sự trách móc, và áp lực, ai có thể hiểu được?

La Chí Viễn nghe thấy vậy, ánh mắt cũng nheo lại: “Tôi biết rồi, ông chủ, anh muốn để ông ta bò càng cao ngã càng đau!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.