CHƯƠNG 376
Lý Khinh Hồng quát một tiếng, ngăn cản Tôn Kiều và Phương Nhã cãi nhau, đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm hai người, nói: “Chuyện này tất nhiên tôi sẽ điều tra rõ ràng, bây giờ các cô đều trở lại cương vị công tác của mình đi.”
“Dạ, Lý tổng.”
Tôn Kiều và Phương Huệ lúc này mới dừng lại, bước ra khỏi văn phòng Tổng giám đốc.
Ra khỏi văn phòng tổng giám đốc, Tôn Kiều nhìn bóng dáng Phương Huệ nở nụ cười lãnh khốc.
“Tôi không tin, cô gây ra chuyện lớn như vậy mà Lý tổng sẽ bỏ qua cho cô…”
Tòa nhà Quốc Tế, xí nghiệp Ẩn Long.
Thần sắc Kim Thành Vũ nôn nóng đi qua đi lại trong văn phòng chủ tịch, thi thoảng nhìn đồng hồ treo trên tường, có vẻ như đang chờ ai đó.
Đúng lúc này, cửa mở, khuôn mặt Kim Thành Vũ nháy mắt trở nên kinh ngạc vui mừng, theo phản xạ nhìn qua.
Nhưng khi thấy người bước vào là Lý Mộng Đình, lập tức lại hoàn toàn thất vọng.
“Sao cô lại đến đây?” Kim Thành Vũ liếc xéo Lý Mộng Đình, giọng điệu có chút không vui hỏi.
Lý Mộng Đình đối với giọng điệu của Kim Thành Vũ có hơi bất mãn, từ khi cô ta trở thành người của Văn Thái, cô ta liền cảm thấy địa vị của mình đã được nâng lên rất nhiều, ngay cả Kim Thành Vũ cũng phải khách khí với mình.
Nhưng cô cũng không đả động, chỉ nói ra mục đích của mình đến đây: “Chủ tịch Kim, tôi tới hỏi một chút, tôi hỗ trợ Ẩn Long giành được dự án xây dựng thành phố mới, đến lúc đó thì tôi sẽ được chia bao nhiêu phần lợi nhuận?”
Kim Thành Vũ nhíu mày, trong lòng càng bất mãn với Lý Mộng Đình, trong lòng không có ý định chia lợi nhuận.
Lúc đó anh ta nói những lời này, chỉ là để cho Lý Mộng Đình tưởng bở, không ngờ tới lại dựa vào Lý Mộng Đình giành được dự án xây dựng thành phố, ai mà ngờ được Lý Mộng Đình lại thành người của Văn Thái, thế nên lại làm khó Kim Thành Vũ.
Anh ta trầm ngâm trong chốc lát, nói: “Dự án xây dựng thành phố có lợi nhuận tôi sẽ không bạc đãi cô, sẽ chia cho cô 2% lợi nhuận.”
Trong mắt anh ta, 2% lợi nhuận đã là nhiều rồi.
Dự án xây dựng thành phố, là bộ kiến trúc thành phố Thiên An phê duyệt xuống, có nghĩa là thành phố Thiên An sẽ góp một viên gạch, không chỉ có thể kiếm được tiền, còn có thể giành được danh tiếng tốt, là một chuyện tốt hiếm có.
Đừng nghĩ chỉ có 2% lợi nhuận, nếu thật sự có được, Lý Mộng Đình chớp mắt sẽ trở thành tỷ phú rồi.
Nhưng Lý Mộng Đình nhíu mày, giọng nói bỗng vụt đến quãng tám: “Chỉ có 2%? Không phải ít quá chứ?”
“Cô muốn bao nhiêu?”
Sắc mặt Kim Thành Vũ trầm xuống.
Chia cho cô ta 2% đã nhượng bộ lớn nhất, không ngờ Lý Mộng Đình này thế mà không biết tốt xấu!
“Ít nhất 10%!”
Lý Mộng Đình đúng lý hợp tình nói với Kim Thành Vũ: “Văn Thái hiện giờ là bạn trai của tôi, nếu không có tôi, anh cảm thấy anh có thể giành được hạng mục xây dựng thành phố như mong muốn sao?”
“Không có khả năng!”