CHƯƠNG 384
Lấy đại một tội danh cũng có thể hủy hoại tương lai của cô ta!
“Tôn Kiều.”
Quả nhiên, giọng nói của Lý Khinh Hồng trở nên lạnh lùng hơn, cô ta gọi tên Tôn Kiều.
“Lý… Lý tổng…”
Tôn Kiều đã không còn ngang ngược hống hách như trước nữa, trong giọng nói của cô ta lúc này chỉ có hoảng sợ tột độ.
“Hãy cho tôi một lời giải thích hợp lý, chẳng phải cô nói Phương tổng đã phá rối dự án xây dựng thành phố, dự án đã được giao cho doanh nghiệp Ấn Long, vậy tại sao dự án lại lọt vào tay chúng ta?”
Vẻ mặt Lý Khinh Hồng vẫn bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại nhắm thẳng vào trái tim Tôn Kiều.
Phương Huệ cũng vắt óc suy nghĩ xem chuyện quái quỷ gì đang xảy ra.
Chẳng lẽ chủ nhân tòa nhà nhất thời đổi ý?
Đột nhiên, cô ta bỗng nhớ ra điều gì đó, đồng tử co rút.
Là Vương Nhất sao?
Trong bữa tiệc tối hôm qua, Phương Huệ là người duy nhất biết rõ nội tình, dù là Kim Thành Vũ, Văn Thái hay Tôn Kiều, họ đều bị đuổi ra ngoài.
Người đàn ông tên Vương Nhất bị người ta cười nhạo và hắt hủi khắp nơi lại là người cao quý nhất trong bữa tiệc!
Đến nỗi chủ nhân cũ của tòa nhà, người giàu nhất Thiên An, tổng phụ trách thương hội Hồng Ưng đều đi cùng anh!
“Thực sự là anh ta sao?”
Phương Huệ vô cùng kinh ngạc, cô ta lấy hai tay bịt miệng, sợ mình kêu ra tiếng.
Bí mật này, Tôn Kiều sẽ không thể biết được, bởi vì lúc đó cô ta đã bị đuổi ra ngoài.
“Hiểu lầm thôi, Lý tổng, chắc chắn có hiểu lầm gì trong đó…”
Tôn Kiều nặn ra một nụ cười còn xấu hơn khóc, cô ta nói với Lý Khinh Hồng: “Tôi nghĩ có thể là sự thể hiện của Phương tổng ngày hôm qua đã được chủ nhân tòa nhà công nhận.”
“Thật sao? Vừa nãy cô đâu có nói như vậy.”
Một giọng nói đầy mỉa mai vang lên, Tôn Kiều quay lại thì thấy Phương Huệ đang nhìn cô ta với ánh mắt châm chọc, đâu còn biểu cảm bấm bụng chịu đựng như lúc nãy?
Chẳng qua Phương Huệ hiền lành, cho dù có người vu khống mình, cô ta cũng chỉ cười trừ cho qua, nhưng không có nghĩa là cô ta không biết nổi nóng.
Mà những hành động của Tôn Kiều đã khiến Phương Huệ nổi giận.
“Cô phạm phải ba tội danh. Tội đầu tiên là tội vượt quyền! Lý tổng đã bổ nhiệm tôi làm đại diện công ty, nhưng cô lại nhiều lần xúc phạm và tự tiện đưa ra quyết định!”
“Tội thứ hai là tội vu khống! Liên tục vu khống, tranh chấp, đấu đá giữa các phe phái trong công ty!”
“Tội thứ ba là tội lừa dối! Cô lừa Lý tổng là tôi phá hỏng dự án xây dựng thành phố. Cuối cùng, Lệ Tinh chúng ta mới là người nhận thầu dự án. Cô giải thích chuyện này thế nào đây?”
“Tôi biết cô nhìn tôi không thuận mắt và muốn tôi ngã ngựa, bình thường lúc cãi nhau, tôi có thể mỉm cười cho qua, nhưng cô muốn đấu đá nội bộ và làm tổn hại đến lợi ích của công ty, tôi sẽ không đồng ý.”