CHƯƠNG 386
…
La Chí Viễn trở lại văn phòng của Vương Nhất và mang theo tin tức từ tập đoàn Lệ Tinh.
“Ông chủ, Tôn Kiều đã bị giáng chức và trở thành nhân viên nghiệp vụ ở bộ phận tiếp thị.”
“Đồng thời, cô Phương Huệ cũng thay thế vị trí của Tôn Kiều và trở thành tổng phụ trách bộ phận quan hệ công chúng và bộ phận tiếp thị.”
Vương Nhất khẽ gật đầu, không lên tiếng, anh cũng không bất ngờ với kết quả này lắm.
La Chí Viễn tiếp tục báo cáo.
“Tôi đã bảo thư ký lấy dang nghĩa của tôi triệu tập cuộc họp thành viên thương hội Hồng Ưng, cuối cùng đã bỏ phiếu thông qua biểu quyết, nâng địa vị của Thường Kỉ trong thương hội từ thành viên lên thành viên bạc.”
“Ồ?”
Nghe vậy, Vương Nhất cũng cười nhạt, hỏi: “Thường Kỉ có phản ứng gì không?”
“Mừng như điên.”
La Chí Viễn nhanh chóng trả lời: “Sau khi được thăng chức thành thành viên bạc của thương hội Hồng Ưng, ông ta đã lập tức sử dụng mối quan hệ của mình để giải quyết việc mất uy tín trước đó. Dược phẩm Thường Kỉ hiện đang trong thời kỳ phát triển thịnh vượng, nghe nói đã mua lại một số công ty cạnh tranh, dã tâm rất lớn.”
“Rất tốt.”
Nụ cười trên mặt Vương Nhất càng sâu hơn, anh nói: “Cứ theo kế hoạch trước kia mà làm.”
“Vâng.”
La Chí Viễn gật đầu, nhanh chóng rời khỏi văn phòng.
Nụ cười trên mặt Vương Nhất càng sâu hơn, Dược phẩm Thường Kỉ, không còn mấy ngày nữa đâu.
…
Doanh nghiệp Ấn Long.
Kim Thành Vũ ngồi trong văn phòng chủ tịch, vẻ mặt âm u không nói một lời.
Anh ta đã bình tĩnh lại sau cơn thịnh nộ trước đó và đang suy nghĩ tới một vấn đề.
Bữa tiệc tối qua nhìn có vẻ rõ ràng mạch lạc, nhưng thật ra chỗ nào cũng kỳ lạ.
Văn Thái không phải là chủ nhân thật sự của tòa nhà, đủ thấy dự án xây dựng thành phố chưa được công bố giao cho bất kỳ công ty nào.
Vậy câu hỏi đặt ra là ai mới là chủ nhân thực sự của tòa nhà? Hôm qua có đến không?
Tùng tùng tùng…
Đúng lúc này, có người gõ cửa phòng làm việc.
Thư ký của Kim Thành Vũ bước vào báo cho anh ta một tin tức khiến anh ta khiếp sợ.
“Chủ tịch Kim, dự án xây dựng thành phố đã được phê duyệt và giao cho tập đoàn Lệ Tinh.”
“Gì cơ?”
Đầu Kim Thành Vũ như nổ tung, anh ta đứng bật dậy, vẻ mặt khó tin nhìn thư ký: “Nói lại lần nữa xem?”
Thư ký có hơi sợ hãi Kim Thành Vũ, thận trọng nhắc lại lần nữa.
Rầm rầm…