CHƯƠNG 423
Vương Nhất đứng trong góc khóe miệng cũng nhếch một nụ cười nhàn nhạt, Chu Bá đồng ý cho sự kiện 316 được đưa ra ánh sáng, Vương Nhất sao có thể bạc đãi ông ta chứ?
Cách giải quyết của sự kiện 316 là ý của ông ta, nhưng cụ thể người thực hiện là Thường Kỉ và Kim Thành Vũ, không liên quan đến ông ta, tạm giam một ngày thì được thả ra.
Chu Bá gật nhẹ đầu với Lý Thiên Dương, sau đó nói với thư ký Cao: “Thư ký Cao, hai việc sau cũng tuyên bố đi.”
Thư ký Cao gật gật đầu, sau đó nhìn lại tất cả các lãnh đạo cấp cao có mặt trong hội trường đang không hiểu ra sao, nói: “Kỳ thật, chuyện thứ hai và chuyện thứ ba có thể hợp thành một chuyện — phó chủ tịch của tập đoàn Ẩn Long, tiếp tục được giao cho phó chủ tịch Chu đảm nhiệm, chấm dứt hợp tác với tập đoàn Đại Châu, đúng là quyết định đầu tiên của phó chủ tịch Chu sau khi phục chức!”
“Cái gì?!”
Lời này vừa nói ra, cho dù là Châu Mỹ Ngọc, hay Lý Mộng Đình, hoặc là những người khác của nhà họ Lý đều choáng váng, ngơ ngác mà nhìn Chu Bá trên bục.
Vốn dĩ cho rằng, bọn họ có chút cơ hội cạnh tranh vị trí phó chủ tịch, không ngờ tới, vị trí đã được điều động nội bộ!
“Đây là nội dung của tại đại hội hôm nay, mọi người tan họp thôi.”
Thư ký Cao tuyên bố hội nghị kết thúc, cũng mặc kệ đám người Châu Mỹ Ngọc, Lý Mộng Đình đang dại ra, đưa Lý Thiên Dương và Chu Bá cùng đi về văn phòng chủ tịch.
Không nghi ngờ gì, hội nghị lần này có đối với đám người Châu Mỹ Ngọc mà nói, lực đánh là rất lớn.
Chỉ sợ tương lai vài ngày sau, toàn bộ nhà họ Lý bọn họ cũng không dám làm bậy.
Vương Nhất không can thiệp vào nghiệp vụ của tập đoàn Ẩn Long, xoay người rời đi.
Thang máy dần dần hướng lên trên, vốn định đến tầng cao nhất của tòa nhà Quốc Tế, nhưng khi nhìn thấy con số 88, Vương Nhất nội tâm vốn bình tĩnh, cũng tạo ra một chút gợn sóng.
Ma xui quỷ khiến, anh không đi tầng cao nhất nữa, ấn xuống tầng 88.
Đinh đinh…
Cửa thang máy mở ra, Vương Nhất quen thuộc đi đến văn phòng vị tổng giám đốc,
Lấy hết can đảm, nhẹ nhàng gõ gõ cửa.
Cốc cốc cốc….
“Vào đi.”
Trong văn phòng truyền đến một giọng nói bình tĩnh, lại mang theo chút uy nghiêm.
Vương Nhất đẩy cửa vào, nhìn bóng dáng xinh đẹp thanh lãnh đang làm việc, ánh mắt cũng trở nên nhã nhặn: “Khinh Hồng.”
“Sao anh lại đến đây?”
Nhìn thấy người đến là Vương Nhất, Lý Khinh Hồng hơi kinh ngạc một chút: “Bây giờ vẫn là thời gian làm việc, sao anh lại có thời gian đến gặp em?”
“Công việc của anh tương đối đặc thù, thời gian nhàn rỗi khá nhiều, nên đến gặp em.” Vương Nhất cười nói.
Lý Khinh Hồng bỏ lại công việc, ánh mắt vô cùng nghiêm túc nhìn anh: “Anh còn chưa nói cho em biết, anh làm công việc gì đâu đấy.”