CHƯƠNG 438
“Em đi thực tập.”
Lý Tuyết Nhi cười đáp lời, lúc này Vương Nhất mới chú ý tới một thân vest công sở trên người cô.
Trong phút chốc, ánh mắt Vương Nhất hơi loạn, Lý Khinh Hồng và Lý Tuyết Nhi giống nhau phải tới 80%, lúc trước có thể phân biệt bằng khí chất và cách ăn mặc.
Lý Tuyết Nhi trẻ trung năng động, quần áo cũng vô cùng sặc sỡ đa dạng, còn Lý Khinh Hồng quanh năm mặc đồ công sở, khí chất cũng rất mạnh.
Bây giờ Lý Tuyết Nhi cũng mặc đồ công sở, nếu chỉ nhìn sơ qua thì hai người trông giống hệt nhau như được đúc ra từ một khuôn.
Vương Nhất gật đầu hỏi: “Em cũng thực tập ở đây sao?”
Lý Tuyết Nhi bất mãn bĩu môi oán trách: “Chuyên ngành của em là y khoa, đáng lẽ nơi thực tập cũng phải là bệnh viện hay gì đó, kết quả trường lại phân em đến một công ty thẩm mỹ ở gần toà nhà Quốc Tế, đây chẳng phải là râu ông nọ cắm cằm bà kia sao?”
“May mà gần nơi anh rể làm việc nên em mới tới thăm anh.”
Nói rồi, Lý Tuyết Nhi lại vui vẻ bật cười.
“Thì ra là vậy.”
Vương Nhất cũng nở nụ cười: “Nếu chỉ đến chào anh mà không đi thăm chị em thì em không sợ chị sẽ đau lòng sao?”
“Chị em bận lắm.”
Lý Tuyết Nhi bĩu môi: “Hơn nữa nếu chị biết em đi thực tập thì không chừng sẽ dạy bảo em thế này thế kia nữa, em không tự hành xác đâu.”
“A—-thôi không nói nữa, em sắp trễ rồi!”
Lý Tuyết Nhi nhìn đồng hồ rồi vội vàng rời đi, chạy mà còn không quên quay đầu nhìn anh: “Anh rể, lát nữa tan làm nhớ mời em đi ăn tối!”
“Con nhóc này….”
Vương Nhất nhìn theo bóng lưng vội vàng của Lý Tuyết Nhi mà bất lực lắc đầu.
Nhưng không ai phát hiện, ở ngã tư cách đó không xa, có bốn cặp mắt đang quan sát bọn họ.
Một người trong đó lấy ra một tấm ảnh rồi cẩn thận quan sát.
Người trên ảnh chính là Lý Khinh Hồng!
Người đó xoa cằm, biểu cảm rất quái dị: “Là cô ta à?”
“Chắc chắn luôn.”
Người đàn ông với làn da đen sì, hàm răng vàng ô bên cạnh cười đáp.
“Sao tao cứ thấy gì đó khác khác nhỉ?”
Người đàn ông đứng đầu nghi hoặc: “Con nhỏ trong ảnh vừa nhìn là biết nữ cường nhân, khí chất của ả lúc nãy kém nhiều quá.”
“Đại ca, lão đại cũng nói rồi, ả trong ảnh và thằng vừa nãy là một cặp, làm gì có con đàn bà nào đứng trước mặt bạn trái mà trưng ra bộ mặt này chứ?” một tên nhỏ người tự cho mình là thông minh.
Nghe thế, tên thủ lĩnh không còn nghi ngờ nữa: “Vậy thì hành động thôi….”
Buổi tối, vào thời gian tan ca cao điểm.
Sau khi kết thúc công việc, Lý Tuyết Nhi bước ra khỏi toà nhà của công ty rồi đi về phía toà nhà Quốc Tế.