Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 551



CHƯƠNG 551

Lý Khinh Hồng nhìn theo, trong mắt cũng có thêm một tia khát vọng.

Thân là phụ nữ, còn là một cô gái xinh đẹp, cô ta cũng rất thích quần áo xinh đẹp, hơn nữa chiếc váy dài màu be trông duyên dáng và thanh lịch như thế này rất phù hợp với tâm lý của cô.

“Lấy chiếc này.”

Cô chỉ vào chiếc váy dài màu be, nói với nhân viên nữ.

Nhân viên nữ nghe thấy thì chạy đến, lập tức vui mừng: “Quý khách đúng là có mắt nhin chiếc váy này được thiết kế bởi Weigel, là nhà thiết kế chính của Gucci, chỉ mới được trưng bày trong tuần lễ thời trang năm nay ở Pháp, là phiên bản giới hạn trên thế giới, trong nước chỉ có cửa hàng chúng tôi sở hữu nó.”

Nói nhiều như vậy, trên mặt nhân viên nữ đột nhiên lại xuất hiện vẻ áy náy, nói với Lý Khinh Hồng: “Nhưng mà chúng tôi thành thật xin lỗi, sản phẩm này là hàng trưng bày, cho nên không thể bán được.”

“Vậy à…”

Nghe vậy, ánh mắt Lý Khinh Hồng liền trở nên thất vọng.

Nhân viên nữ thăm dò định nói: “Nếu không thì xem thử cái khác đi?”

“Không cần đâu.”

Lý Khinh Hồng hoàn toàn mất đi hứng thú với cửa hàng này, cô quay người rời đi.

Vương Nhất nheo nheo mắt nhìn thoáng qua sản phẩm đó rồi sau đó đi theo cô ta ra ngoài.

Ha ha ha…

Đúng lúc này, phía trước có một người phụ nữ trang điểm đậm, mặc áo khoác lông chồn bước tới, kéo tay của người đàn ông, nghênh ngang vô cùng.

Bốn người chạm mặt nhau ở cửa, Lý Khinh Hồng nghiêng người nhường cho cô ta đi trước, mà người phụ nữ trang điểm đậm ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn Lý Khinh Hồng một cái nào, trực tiếp đi thẳng vào trong.

Sau khi vào cửa, chỉ thẳng vào chiếc váy màu be kia rồi nói: “Tôi muốn cái này.”

“Vâng thưa quý khách.”

Nhân viên nữ khom người, nhanh chóng lấy chiếc váy dài màu be kia xuống, thái độ vô cùng cung kính.

Thái độ cùng với lời nói trước và sau hoàn toàn không giống nhau.

Vương Nhất và Lý Khinh Hồng đều dừng chân, kinh ngạc nhìn tình huống này.

Rất nhanh, ánh mắt Vương Nhất liền run lên, trong mắt xuất hiện một tia lạnh lùng.

Lúc nãy nhân viên nữ đã nói rất rõ chiếc váy đó là hàng trưng bày không thể bán, vậy mà vừa đảo mắt liền bán cho người khác.

Hơn nữa, đây còn là buổi hẹn hò đầu tiên của anh và Lý Khinh Hồng, làm sao có thể bị sỉ nhục như thế chứ?

Đã nhận ra sự lạnh lùng trong mắt Vương Nhất, Lý Khinh Hồng vẫn nhẹ cầm tay anh.

Sự lạnh lẽo trong mắt Vương Nhất dần dần tan thành mây khói, quay đầu kinh ngạc nhìn cô ta: “Khinh Hồng?”

“Thôi bỏ đi, chỉ là một bộ quần áo mà thôi.”

Thấy cô thờ ơ như thế, sắc mặt vẫn bình thường, tâm trạng không hề bị phá hỏng bởi vì chuyện này.

Trong nháy mắt, Vương Nhất liền cảm thấy khâm phục Lý Khinh Hồng.

Người thành đại sự, không câu nệ tiểu tiết, tiểu tiết là cái gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.