Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 552



CHƯƠNG 552

Là tâm tính, là chuẩn mực.

Sở dĩ Lý Khinh Hồng không tranh giành là bởi vì sợ người phụ nữ trang điểm đậm đó à?

Đương nhiên không phải.

Mà bởi vì cô ta là người có chuẩn mực.

Cầm lên được, bỏ xuống được. Trên đời này, có bao nhiêu người có thể làm được sáu chữ này chứ?

Lý Khinh Hồng đã bày tỏ rõ mình sẽ không tranh giành, nhưng Vương Nhất vẫn cười nói: “Em nói không sai, nhưng mà anh là một người đàn ông, món đồ mà người phụ nữ mình thích bị cướp đi, đây không phải là chuyện nhỏ.”

Nói đến đây, ánh mắt Vương Nhất trở nên thâm thúy: “Anh đã nói rồi, chỉ cần là thứ em muốn, cho dù là sao trên trời thì anh cũng sẽ hái xuống cho em.”

Nói xong, anh sải bước đi vào trong cửa hàng.

Ánh mắt Lý Khinh Hồng dao động, do dự một chút rồi sau đó đi vào theo.

Lúc này, chiếc váy ấy đã được gói lại, đang đến giai đoạn quét thẻ trả tiền.

Thấy Vương Nhất và Lý Khinh Hồng đều quay lại, sắc mặt của nhân viên nữ có hơi xấu hổ: “Thưa quý khách, sao hai người lại quay lại?”

“Tại sao chúng tôi lại quay trở vào, chẳng lẽ cô không biết à?”

Vương Nhất nhìn thoáng qua cô ta, thản nhiên nói.

Thấy nhân viên nữ không nói lời nào, anh nhìn chiếc váy kia rồi nói: “Tôi nhớ là cô đã nói chiếc váy này là hàng không bán mà?”

Sắc mặt của nhân viên nữ lại càng thêm khó coi, cô ta không nói dối, quả thật chiếc váy này là hàng trưng bày không bán, nhưng mà tình nhân của nhà họ Lương đã coi trọng nó, cô ta có thể làm được gì?

Mặc dù chỉ đứng bên rìa nhà họ Lương, nhưng dù sao cũng là người của nhà họ Lương, cô ta nhất định phải cung phụng như một vị khách lớn.

Nghĩ đến đây, nhân viên nữ cúi đầu mím môi nói: “Chuyện lúc nãy là do tôi đã lừa gạt hai người, tôi xin lỗi hai người, nhưng mà chiếc váy này không thể bán cho hai người được, hi vọng hai người thông cảm cho.”

“Nếu như tôi không thông cảm thì cô tính sao?”

Vương Nhất ngắt ngang lời cô ta, giọng điệu vô cùng lạnh lùng.

Nhân viên nữ cắn răng, tiếp tục nói: “Trong cửa hàng vẫn còn rất nhiều sản phẩm mới ra mắt năm nay, một lát nữa tôi có thể giới thiệu cho hai người, giảm giá cho hai người, thật sự ngại quá…”

Thấy nhân viên nữ ngay cả che giấu cũng không che giấu được nữa, ánh mắt Vương Nhất lóe lên, lạnh nhạt nói: “Cho chúng tôi một lý do tại sao lại bán cho cô ta mà không bán cho chúng tôi, rõ ràng là chúng tôi tới trước.”

“Như vậy còn chưa rõ nữa à?”

Người phụ nữ trang điểm đậm cướp lời nhân viên nữ, mỉa mai cười nói: “Đương nhiên là sợ các người mua không nổi cái váy này rồi, một chiếc váy là biểu tượng cho thân phận, chỉ có người xinh đẹp như tôi mới có thể xứng với nó.”

Phốc…

Nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của cô ta, Vương Nhất nhịn không được mà cười thành tiếng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.