Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 563



CHƯƠNG 563

Sau đó, những hạt mưa to như hạt đậu rơi xuống đập vào ô cửa sổ trong suốt, phát ra tiếng lách cách như rán đậu.

Đây là trận mưa to hiếm hoi sau khi Vương Nhất trở lại Thiên An.

Cộc cộc cộc…

Đúng lúc này, cửa phòng riêng bị gõ mạnh.

Không chờ cho Vương Nhất và Lý Khinh Hồng kịp phản ứng, cánh cửa đã bị người khác tự tiện đẩy ra.

Một nhóm người bình tĩnh thong dong cầm ly rượu bước vào, người đàn ông khôi ngô tuấn tú đi đầu nở nụ cười tao nhã với Lý Khinh Hồng: “Cô Lý, buổi tối tốt lành.”

Nhìn những người tự tiện bước vào này, đôi mắt của Vương Nhất dần trở nên sắc bén, trên mặt Lý Khinh Hồng cũng hiện lên vẻ tức giận hiếm thấy: “Các anh là ai, tại sao lại tự tiện xông vào phòng bao riêng của người khác?”

Nói xong, cô ta ấn nút gọi nhân viên phục vụ.

Nhưng đợi một lúc lâu mà vẫn không có nhân viên phục vụ bước vào.

Người đàn ông tuấn tú đi đầu cười nhạt: “Không cần thử nữa, sẽ không có ai vào đâu, ở Thiên An, không có ai dám cản đường của bọn tôi cả.”

Một người đàn ông cao lớn khác ôm hai người phụ nữ đẫy đà bên cạnh cũng cười trêu đùa: “Cậu Lương, động tĩnh của anh quá lớn, dọa sợ cô Lý rồi.”

Những người phía sau anh ta lập tức phá lên cười, vẻ mặt Lý Khinh Hồng tái đi, cô ta không nói gì, đôi mắt Vương Nhất híp lại với vẻ nguy hiểm nhưng cũng không động đậy gì.

Bọn họ nhìn ra rồi, những người này đều là cậu ấm có quyền có thế ở thành phố Thiên An, hơn nữa, hầu hết những cậu ấm này đều có vẻ đứng sau cách nửa bước hơn so với hai người đàn ông ở chính giữa, chứng tỏ hai người này là người đứng đầu của bọn họ.

Người đàn ông tuấn tú bên trái cười nhạt, làm ra lễ nghi quý ông tiêu chuẩn, nói: “Cô Lý đừng sợ, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, vì vậy tôi muốn tự mình giới thiệu bản thân trước.”

“Tên tôi là Lương Ý Hành, đến từ nhà họ Lương.”

Lương Ý Hành nhìn về phía người đàn ông cao lớn đang ôm ấp cô gái đẫy đà bên cạnh, nói: “Anh ấy tên là Thẩm Tử Kiện, đến từ nhà họ Thẩm.”

Lý Khinh Hồng mặt không cảm xúc, căn bản không thèm phản ứng, có thể nhìn ra trong ánh mắt chán ghét của cô ta, cô ta rất phản cảm với những cậu ấm này.

Tuy nhiên, dù có phản cảm thế nào cô ta cũng không thể làm được chuyện gì khác người. Lương Ý Hành, Thẩm Tử Kiện, tứ đại hào môn của Thiên An, trong phút chốc đã có hai người đến, cho dù là cô ta cũng cảm thấy có chút áp lực.

“Các anh muốn làm gì?” Lý Khinh Hồng nhìn Lương Ý Hành, lạnh lùng hỏi.

Tuy nhiên, Lương Ý Hành lại lắc đầu, vẻ mặt mang theo ý đùa cợt: “Cô Lý, cô nghĩ quá xấu về mọi người rồi, tôi đến đây chỉ là muốn bàn chuyện làm ăn chỉ có lời chứ không có lỗ với cô thôi, về phần những người phía sau lưng tôi cùng với Thẩm Tử Kiện, cô Lý không cẩn quan tâm đến bọn họ, xem bọn họ như không khí là được.”

Lời thì nói như vậy nhưng những cậu ấm phía sau không những không có chút tức giận mà ngược lại còn nở nụ cười xấu xa.

Lý Khinh Hồng im lặng một lúc, sau đó nói: “Chuyện làm ăn gì?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.