Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 618



CHƯƠNG 618

Vương Nhất lập tức đỡ ông ta lên, lạnh nhạt nói: “Không có gì phải xin lỗi cả, mọi người đều là muốn quay tốt đoạn quảng cáo này, chỉ vậy mà thôi…”

Nói đến đây, Vương Nhất lại đổi lời nói: “Có điều tôi ngược lại có thể mời Lương Nhật Tân qua đây.”

Thái Phiên sững người: “Đã xác định nam chính là cậu rồi, còn cần Lương Nhật Tân làm gì?”

Vương Nhất cười hờ hững: “Tôi nhớ, trước quảng cáo này có một hình ảnh là cảnh đánh nhau?”

“Phải.”

Thái Phiên giải thích: “Hình ảnh này sẽ không quay, trực tiếp chỉnh sửa hậu kỳ trên máy tính.”

Vương Nhất lắc đầu: “Không thể chỉnh sửa hậu kỳ trên máy tính, tôi rất coi trọng đoạn quảng cáo này, tôi muốn nó hoàn mỹ không khuyết điểm.”

Thái Phiên kinh ngạc trợn to mắt: “Ý của cậu là—”

Chỉ thấy khóe miệng của Vương Nhất cong lên, nở nụ cười gần như lạnh lẽo: “Quay chính diện, không cần diễn viên thế thân.”

“…”

Sắc mặt của Thái Phiên sững sờ, vội vàng gọi phó đạo diễn tới, bảo ông ta thông báo cho Lương Nhật Tân tới đây quay.

“Như vậy, liệu có phải không tốt lắm không?”

Vương Thanh Hòa vẻ mặt lo lắng: “Lương Nhật Tân là đai đen taekwondo, thân thủ không tồi, ngộ nhỡ anh ta ra tay quá nặng—”

Vương Nhất trực tiếp đánh tan sự lo ngại của Vương Thanh Hòa: “Không cần lo lắng, anh ta không làm tôi bị thương được.”

Nhìn nụ cười nhàn nhạt trên mặt Vương Nhất, Lý Khinh Hồng đâu có không biết suy nghĩ của anh, nhưng cũng không ngăn cản, cô bây giờ không có chút thiện cảm nào với người của nhà họ Lương.

Vào lúc này, Lương Nhật Tân và Từ Hi thủng thẳng đi vào, cười ha hả nhìn tất cả mọi người, cuối cùng dừng trên người của Vương Nhất: “Tôi nói rồi mà, một phế vật không biết gì cả như anh, sao có thể diễn được vai này, đến cuối cùng vẫn không phải cần dựa vào tôi sao, lãng phí thời gian.”

Sắc mặt của Vương Nhất rất bình tĩnh, không nhìn ra sự tức giận, vừa rồi Lương Nhật Tân và Từ Hi đi hóng gió, không biết chuyện xảy ra trong nội bộ tổ quay phim.

Thái Phiên bước lên một bước, lạnh lùng nói: “Lương Nhật Tân, cậu hiểu lầm rồi, cậu không có thay thế vị trí của cậu Vương, mà là cần cậu diễn đánh nhau với cậu ấy.”

Nghe vậy, Lương Nhật Tân lập tức sững người, sửng sốt liếc nhìn Vương Nhất: “Anh ta vậy mà không bị đá ra?”

Vương Nhất cười rạng rỡ với anh ta, lộ ra hàm răng trắng bóc.

“Hừ, thật là một tên may mắn.”

Lương Nhật Tân lập tức khinh thường mà hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt rất căm ghét mà quay đầu đi.

Tuy trong lòng thấy lạ, nhưng vẫn không lên tiếng, dù sao có thể diễn cảnh đánh nhau, cũng khiến trong lòng Lương Nhật Tân cân bằng không ít.

“Xin hỏi, là cảnh đánh nhau như nào?” Người quản lý Từ Hi kỳ quái hỏi.

Thái Phiên nói chi tiết một lượt cảnh quay đánh nhau, Từ Hi và Lương Nhật Tân đều sững người, sau đó Lương Nhật Tân nhe răng cười, nhìn sang Vương Nhất: “Anh chắc chắn không gọi diễn viên thế thân?”

“Không cần.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.