CHƯƠNG 645
Vừa nghe thấy lời này, Lý Mộng Đình lập tức nổi giận: “Cậu bỏ thuốc vào trong rượu của tôi, nếu tôi uống thì…”
Lời còn lại cô ta không nói tiếp, vừa kinh ngạc vừa tức giận nhìn Văn Đào.
Lúc này, một bóng người vượt qua Lý Mộng Đình, bảo vệ cô ta ở đằng sau, sắc mặt bình tĩnh nhìn Văn Đào, nói: “Tự tát mình ba cái, sau đó cút khỏi nơi này, tôi không truy cứu chuyện này.”
Tất cả im phăng phắc, bên tai chỉ có tiếng nhạc xập xình đơn điệu.
Mấy cậu chủ liếc nhìn nhau, cười lớn không ngừng, hoàn toàn không coi chuyện này ra gì.
Văn Đào ngồi trên ghế, thuận tay vẫy nhẹ thì có hai cô gái xinh đẹp chui vào trong mắt anh ta, cười rồi nói: “Tôi nói trước mắt luôn, các người không biết đây là địa bàn gì, nếu tôi nói ra quan hệ của tôi và ông chủ quán bar này, anh khả năng sẽ hối hận khi nói lời như này với tôi.”
“Ổ?”
Nghe thấy lời này, Vương Nhất không hề hoảng hốt, ngược lại nhếch miệng cười, rất hứng thú mà hỏi: “Vậy cậu nói thử xem, nơi này là địa bàn gì, cậu và ông chủ của quán bar này có quan hệ gì?”
Văn Đào mặt mày kiêu ngạo: “Quán bar này ấy à, là nhà họ Đồng mở, ông chủ của quán bar tên là Đồng Hiểu Sinh, một trong những người con trai được Đồng lão lục coi trọng nhất, mà quan hệ của tôi và Đồng Hiểu Sinh rất tốt, anh có thể động vào tôi sao? Anh dám động vào tôi không?”
Lý Mộng Đình nghe vậy, cũng thay đổi sắc mặt, khẽ nói ở bên tai Vương Nhất: “Vương Nhất, hay là thôi đi, cậu ta tên Văn Đào, là em trai của Văn Thái, nháo to không hay lắm.”
“Nhà họ Văn, nhà họ Đồng…”
Mắt của Vương Nhất hơi nheo lại, vụt qua một tia nguy hiểm.
Vào vừa nãy, khi anh biết thân phận của Văn Đào, cũng biết tại sao anh ta ra tay với Lý Mộng Đình rồi.
Bởi vì không dám ra tay với Văn Thái, cho nên tìm Lý Mộng Đình…
“Tôi đột nhiên thay đổi chủ ý rồi.”
Vương Nhất bỗng nhiên mở miệng, chỉ vào cánh tay của Văn Đào, nói: “Tôi không muốn cậu tự tát ba cái nữa, tôi muốn cậu vào bệnh viện.”
“Anh đang tìm chết.”
Trên mặt Văn Đào lập tức tỏa ra sát khí, tức giận nhìn Vương Nhất: “Nếu đã như vậy thì đừng trách tôi không khách sáo, trước tiên xử lý anh trước, rồi đưa hai người phụ nữ đó đi.”
Nói xong thì nói gì đó với một cậu chủ ở bên cạnh, cậu chủ đó gật đầu liên tiếp, đứng dậy đi lên tầng 2.
Không lâu sau thì dẫn một đám người đi tới.
Người đàn ông cầm đầu mặc sơ mi hoa, dáng người cao ti, còn để đầu đinh, chỉ đi đường cũng mang theo sát khí.
Đằng sau có mấy người đàn ông đi theo, một người trong đó, Vương Nhất vậy mà biết.
Đồng Thiên Tường, anh ta vậy mà cũng ở đây.
Đồng Thiên Tường cũng nhìn thấy Vương Nhất, lúc này ánh mắt rung lên, nhưng không lên tiếng.