Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 655



CHƯƠNG 655

Nhưng mà, Đồng Yên Nhiên lắc đầu: “Chưa, anh Kình Hiên chỉ gặp một người, xưng là đồ đệ của Võ Si, tiện tay dạy vài chiêu, chỉ ra một con đường đúng đắn cho anh Kình Hiên, liền rời đi.”

“Thế á…”

Nghe vậy, Vương Nhất khẽ cười một tiếng.

Còn nhớ khi Vương Nhất và Diệp Kình Hiên gặp nhau lần đầu tiên, đã gọi mình là “Võ Si tiên sinh.”

“Còn cơ hội lớn thứ hai là gì?” – Vương Nhất lại hỏi.

Đồng Yên Nhiên nói: “Anh Kình Hiên nghe theo lời của tên đệ tử Võ Si đó, thu thập bí kíp võ công khắp nơi, chăm chỉ luyện tập, thực lực của anh ấy đã tăng trưởng nhảy vọt, anh ấy đã trở thành mãnh tướng của nhà họ Đồng.”

“Lúc đó, ngoài nhà họ Đồng, trong thế lực ngầm của Thiên An còn có nhà họ Mạnh. Anh Kình Hiên đã nội ứng ngoại hợp và liên thủ với người đứng đầu nhà họ Mạnh để gây thiệt hại nặng nề cho nhà họ Đồng, rồi ngược lại giết chết gia chủ nhà họ Mạnh, thôn tính họ Mạnh.”

“Trên cơ sở nhà họ Mạnh, Anh Kình Hiên ngồi mát ăn bát vàng, lập ra họ Diệp mang họ mẹ anh ấy. Anh ấy cũng phản bội nhà họ Đồng và đổi tên từ Đồng Kình Hiên thành Diệp Kình Hiên!”

“Thì ra là thế.”

Nghe xong chuyện của Diệp Kình Hiên, ý thưởng thức trong mắt Vương Nhất càng đậm.

Có một số người bẩm sinh đã là người làm việc lớn, đừng xem Đồng Yên Nhiên kể lại đơn giản như vậy, nguy hiểm trong chuyện này, chỉ khi tự mình trải qua mới rõ ràng.

Từ góc độ nào đó mà nói, Diệp Kình Hiên và Vương Nhất giống nhau, đều là đi từng bước, từ một người bình thường chậm rãi đi đến đỉnh cao quyền lực.

Đột nhiên, ánh mắt anh nhìn về phía Đồng Yên Nhiên, nói: “Nhà họ Đồng bây giờ đang tổn hại rất nhiều, chắc chắn phải có người đang âm thầm trợ giúp đúng không?”

Đồng Yên Nhiên cười khúc khích: “Đương nhiên rồi, tôi và anh Kình Hiên đều muốn lão già đó chết, có cơ hội, tôi nhất định sẽ ra tay.”

“Vậy thì sao?”

Vương Nhất cười ha ha nhìn Đồng Yên Nhiên, nói: “Cô kể chuyện của nhà họ Đồng cho tôi, là có ý gì?”

“Tôi hy vọng anh có thể giúp anh Kình Hiên.”

Đồng Yên Nhiên thu lại tươi cười, trịnh trọng hẳn: “Gần đây nhà họ Diệp tuy rằng đang quật khởi, nhưng nhà họ Đồng dù sao cũng là gia tộc lâu đời, tôi sợ chẳng may cục diện không thể kiểm soát, sẽ có hại cho anh Kình Hiên.”

Vương Nhất trầm mặc một lát, sau đó nghiêm túc nhìn cô ta nói: “Cô chắc hẳn đã biết, tôi chỉ là một người bình thường, sao có thể có khả năng điều khiển cục diện cuộc chiến chứ.”

“Anh có.”

Đồng Yên Nhiên nhìn khuôn mặt Vương Nhất chằm chằm, nói: “Anh không chỉ có, còn có thể dễ dàng quyết định sinh tử hai bên.”

“Sao cô biết được chứ?”

Vương Nhất nhàn nhã lắc chén rượu, đôi mắt thâm thúy đánh giá cô ta.

“Trực giác của phụ nữ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.