Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 657



CHƯƠNG 657

Lý Khinh Hồng theo bản năng định từ chối, nhưng nhìn khuôn mặt của Vương Nhất, lời từ chối không thể nào nói ra được, chỉ đành đồng ý: “Được.”

“Cảm ơn.” Vương Nhất nói lời cảm ơn chân thành.

Ăn sáng xong, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng cùng đưa Vương Tử Lam đi nhà trẻ, sau đó thì đến tòa nhà Quốc Tế.

Đi vào tòa nhà Quốc Tế, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng tách ra, trước sau duy trì khoảng cách mười mét, cuối cùng tách ra ở lầu 88.

Trở lại tầng cao nhất, Tăng Quốc Vinh và La Chí Viễn đã đợi từ lâu.

“Ngài Vương, dựa theo chỉ đạo của ngài, tất cả các công ty dưới danh nghĩa nhà họ Văn đều bị đuổi khỏi Thiên An rồi, hơn nữa còn ra lệnh cấm, nếu không có gì sơ suất, nhà họ Văn cả đời này đều không thể mở thị trường ở Thiên An.”

“Bước tiếp theo, chính là thị trường thành phố Giang.”

La Chí Viễn một năm một mười báo cáo lại: “Chỉ cần Ngài Vương nói một câu, tôi sẽ để thương hội Hồng Ưng ở thành phố Giang chèn ép nhà họ Văn tứ phía, khiến anh ta không dám ngẩng đầu lên.”

Đối với báo cáo của La Chí Viễn và Tằng Quốc Vinh, Vương Nhất không nói gì cả, trong mắt ánh sáng lập lòe, nói một câu không ăn nhập gì cả.

“Nhà họ Văn sắp sửa tổ chức hôn lễ phải không?”

La Chí Viễn và Tăng Quốc Vinh sửng sốt, sau đó gật gật đầu: “Đúng vậy, nhà họ Văn, Văn Thái cưới Lý Mộng Đình nhà họ Lý.”

Vương Nhất thầm thở dài, xua xua tay nói: “Hành động chèn ép nhà họ Văn tạm thời dừng lại, ít nhất, đợi cho đến khi đám cưới kết thúc.”

Tăng Quốc Vinh không hiểu gì cả, đang định lên tiếng hỏi, lại bị ánh mắt của La Chí Viễn ngăn lại.

Ông ta cười ha ha nhận lệnh: “Ngài Vương, vậy tôi đi làm, còn có gì cần giao phó không?”

Mặt khác, thị trường Thiên An thì bật đèn xanh với nhà họ Văn, khôi phục lại hợp tác với nhà họ Văn.”

La Chí Viễn và Tăng Quốc Vinh liếc nhìn nhau một cái, cho dù có bao nhiêu nghi ngờ, cũng không dò hỏi, chỉ lên tiếng nói sẽ đi làm.

Văn phòng rộng rãi như vậy, chỉ còn lại mình Vương Nhất.

Đôi mắt anh híp lại, lẩm bẩm tự nói.

“Nhà họ Văn, hy vọng các người đối với cô ta tốt một chút, như vậy tôi có thể giúp các người phát triển, nếu không, thế giới sẽ chẳng còn nhà họ Văn.”

“…”

Văn Thái có nằm mơ cũng không thể ngờ, Vương Nhất có thể dùng một câu khiến nhà họ Văn rơi vào vũng bùn, cũng có thể chỉ dùng một câu có thể khiến nhà họ Văn lên thiên đường.

Đám cưới vào cuối tuần này, chính là một cuộc chiến sinh tử của nhà họ Văn, thay đổi ra sao, chỉ có thể nhìn bọn họ mà thôi.”

Cốc cốc cốc —

Đúng lúc này, cửa văn phòng lại bị gõ vang: “Vương Nhất, có trong phòng không?”

Vừa nghe thấy, vẻ mặt Vương Nhất lập tức bình thường lại, còn có một chút ngoài ý muốn, Lý Khinh Hồng thế mà chủ động tìm tới cửa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.