CHƯƠNG 672
Nhưng mà bên ngoài phòng làm việc lại truyền đến tiếng kêu hốt hoảng của nhân viên.
“Ngụy tổng, không xong rồi, trang web của chúng ta đã bị xóa, tất cả đều bị đảo mã.”
“Cái gì?”
Ngụy Hương Kiều đập bàn, nổi giận đùng đùng bước tới, chỉ nhìn thấy ip mạng của tất cả các máy tính đã bị giả mạo, và không thể gửi ra ngoài.
“Ngụy tổng, cô mau đến đây xem đi, hai giờ sáng ngày hôm nay công ty của chúng ta liên tục gửi 4 thông báo đã nói rõ, đều là do công ty chúng ta có ý định hãm hại bọn họ, video và ảnh chụp cũng là do chúng ta photoshop thành.”
Lời này vừa mới nói ra, sắc mặt của Ngụy Hương Kiều liền thay đổi, cô ta mở ra xem, quả nhiên nhìn thấy bốn thông báo làm sáng tỏ, hiện tại dư luận trên mạng nghiêng về một bên, tất cả đều đang chửi mắng doanh nghiệp của bọn họ vô đạo đức.
“Tránh ra.”
Ngụy Hương Kiều đẩy nhân viên kia ra, tự mình ngồi trước máy vi tính gõ mã.
Nhưng mà gõ một hồi, máy tính đột nhiên lại chuyển sang màn hình xanh, những dãy mã màu đỏ chi chít lấp đầy cả màn hình.
“Ngụy tổng, mạng nội bộ của công ty chúng ta đã bị hacker tấn công rồi.” Nhân viên lo lắng nói.
Bịch.
Ngụy Hương Kiều lập tức mất hết sức lực ngồi dựa vào ghế, hai mắt trì trệ.
Thủ đoạn của đối phương cao tay hơn cô ta rất nhiều, chỉ dựa vào một mình cô ta thì hoàn toàn không thể giải quyết được.
Nhưng mà rất nhanh, trong mắt của cô ta liền phát ra vẻ tàn độc, đập mạnh lên bàn: “Không thể bỏ qua như thế!”
Nói xong, cô ta nổi giận đùng đùng bắt một chiếc xe taxi đến tòa nhà quốc tế.
Cùng lúc đó, trong phòng làm việc tổng giám đốc tập đoàn Lệ Tinh.
Lý Khinh Hồng cũng kinh ngạc mở to mắt, cô xem tin tức với vẻ hoài nghi, lúc này mới không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Vương Nhất: “Những thứ này đều là do anh làm?”
Vương Nhất nhún nhún vai: “Lấy đạo của người trả lại cho người, rất bình thường mà.”
Lý Khinh Hồng nhìn Vương Nhất giống như đang nhìn quái vật, sau đó lại nhàn nhạt cười một tiếng: “Anh thật là xấu xa.”
Vương Nhất nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay ngọc ngà của Lý Khinh Hồng, anh dịu dàng nói: “Anh sẽ không bỏ qua cho bất cứ ai có ý đồ muốn làm tổn thương em.”
“Ở đây là công ty…”
Lý Khinh Hồng đỏ bừng cả khuôn mặt, bàn tay trắng nõn lại bị Vương Nhất nắm chặt.
Đúng lúc này, Tiêu Đào lại bước đến: “Chào anh Vương.”
Sau đó lại báo cáo: “Lý tổng, có một cô gái họi Ngụy yêu cầu muốn gặp cô.”
Vương Nhất nghe vậy, anh liền cười nhạt: “Xem ra là cô ta đã đứng ngồi không yên rồi.”
Lý Khinh Hồng nhẹ gật đầu: “Mời cô ta vào đi.”
Sau khi nói xong, cô lại khôi phục hình tượng nữ cường ngồi xuống ghế tổng giám đốc chờ Ngụy Hương Kiều xuất hiện.
Vương Nhất thì ngồi trên ghế salon trong phòng, mang theo nụ cười âm trầm khó đoán.