Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 675



CHƯƠNG 675

Vẫn là cách ăn mặc trước kia, áo da màu đen bó sát người, boot cao màu đen, ngay cả mái tóc cũng là màu đen.

“Lên xe đi.”

Vương Nhất ngồi vào ghế bên cạnh tài xế, Khương Nhã My đạp mạnh chân ga, xe chạy về phía nhà họ Lương.

Lúc này, nhà họ Lương gà bay chó sủa.

Lương Ý Hành vô cùng lo lắng ngồi trên ghế salon nhìn tấm ảnh giường chiếu trong tin tức, trên trán nổi đầy gân xanh.

Đúng lúc này, có một người phận con cháu nhà họ Lương bước đến, Lương Ý Hành lập tức đứng dậy: “Sao rồi, đã phủi sạch quan hệ chưa?”

Bởi vì tin tức này mà danh dự của nhà họ Lương rơi xuống vực thẳm, tất cả cổ phiếu của công ty được đưa ra thị trường lập tức rớt giá trầm trọng, tổn thất nặng nề.

Người kia lắc đầu: “Vẫn chưa, nếu như lúc này lên tiếng thì sẽ khiến người ta cảm thấy chúng ta giấu đầu lòi đuôi.”

“Chết tiệt!”

Nghe vậy, Lương Ý Hành chỉ nghiến chặt răng, thật lâu sau vẫn không lên tiếng.

Lúc này, Lương Nam Lĩnh bước vào, nhìn anh ta bằng một cái nhìn sâu sắc: “Ý Hành, Vương Nhất đó thật sự là một người có năng lực, cháu đừng coi thường cậu ta.”

“Ông nội, cháu đã hiểu rồi.”

Lương Ý Hành trầm giọng nói: “Nhưng đây cũng chỉ là những thủ đoạn nhỏ nhoi của anh ta, chỉ cần đoạn video nằm trong tay cháu, chúng ta vĩnh viễn đứng ở thế thượng phong.”

Lương Nam Lĩnh nhẹ gật đầu: “Tính toán thời gian, chắc là thằng ranh đó sắp đến nhà họ Lương rồi.”

“Nếu như cậu ta đồng ý thần phục thì có thể tha cho cậu ta một mạng, còn không thì chỉ sợ cậu ta cái chết lưới rách.” Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Lương Ý Hành cười lạnh: “Cá chết lưới rách thì cũng phải có năng lực này mới được, trước mặt nhà họ Lương chúng ta, anh ta chẳng phải là cái thá gì hết.”

Rầm rầm.

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một tiếng vang đinh tai nhức óc.

Một chiếc xe Porsche màu đen mạnh mẽ đâm vào, trực tiếp đụng ngã cửa đại viện nhà họ Lương.

Sau đó, có một nam một nữ bước xuống từ trên xe, sắc mặt lạnh lùng cất bước.

“Các người là ai mà lại dám xông vào nhà họ Lương.”

Rầm.

Thủ vệ nhà họ Lương còn chưa nói xong thì đã bị Khương Nhã My đá một đá bay đi.

Vương Nhất kinh ngạc nhìn Khương Nhã My, anh còn chưa ra tay kia mà, thế mà Nhã My lại ra tay trước.

“Gọi người nhà họ Lương cút ra đây.”

Cặp mắt Khương Nhã My đằng đằng sát khí, giọng nói lạnh lùng như băng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.