Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 700



CHƯƠNG 700

Chỉ nhìn thoáng qua, khuôn mặt Lý Mộng Đình đã trở nên đỏ bừng: “Liệu mặc như vậy có ổn không?”

“Mặc bộ này đi.”

Nửa giờ sau, Lý Mộng Đình thay chiếc váy rồi đi dự yến tiệc cùng Văn Thái.

Nhưng cả người cô ta đều không được tự nhiên, không chỉ khuôn mặt đỏ bừng mà hai tay còn ôm chặt lấy vạt áo, chỉ sợ bản thân bị lộ gì đó.

Văn Thái hài lòng gật đầu, cách ăn mặc này đã đủ khơi dậy dục vọng của tất cả đàn ông.

“Các ông chủ, nhà họ Văn có thể hợp tác với các ngài thật sự là một vinh dự rất lớn. Sau này, ước chừng chúng ta sẽ phải liên lạc với nhau nhiều hơn.”

Trong tiệc rượu, Văn Thái ngồi trước mặt rất nhiều ông chủ mặc vest mang giày da của các công ty đã niêm yết trên thị trường, bọn họ thuộc đủ mọi ngành nghề, anh ta không khỏi hạ thấp người, mỉm cười thân thiết.

Tất cả ông chủ đều vội vàng nói: “Cậu Văn khách sáo rồi, cậu Văn tuổi còn trẻ nhưng đã xây dựng được cơ nghiệp như vậy, chúng ta mới là người cần đến chào hỏi cậu.”

Văn Thái nhất thời cảm thấy vừa mừng vừa lo, anh ta đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Lý Mộng Đình.

“Các ông chủ, người này là vợ sắp cưới của tôi, Lý Mộng Đình.”

“Mộng Đình, em còn không mau chào hỏi các ông chủ đi.”

Khuôn mặt Lý Mộng Đình đỏ bừng, hai chân khép lại, lúng túng chào hỏi.

“Chào buổi tối các ông chủ. Tôi là Lý Mộng Đình, các vị gọi Mộng Đình là được rồi ạ.”

“Hóa ra cô chính là cô Lý, quả thực là một tiểu thư khuê các.”

“Tôi vốn định đến nhà chào hỏi nhưng lại không có thời gian, cuối cùng hôm nay tôi cũng đã gặp được cô Lý rồi.”

“Cô Lý, tôi kính cô một ly.”

Tất cả các ông chủ đều hai mắt sáng rực, rối rít đứng dậy chào hỏi, mọi người đều rất nhiệt tình.

Lý Mộng Đình cảm thấy ngạc nhiên, những người tai to mặt lớn này ngày thường cũng không thể nhìn thấy, nhưng bọn họ lại kính trọng mình hơn so với Văn Thái.

Tại sao?

Nhìn thấy tình hình trước mắt, ánh mắt của Văn Thái cũng lạnh lùng hơn, trong đáy mắt có một tia sát ý khó lường lướt qua.

Lý Mộng Đình quả nhiên là người tình sau lưng ông lớn kia!

Nói cách khác, cô ta vừa nói chuyện kết hôn với mình vừa mập mờ không rõ ràng với người đó!

“Con điếm này…”

Sát ý trong mắt Văn Thái ngày càng dày đặc hơn, anh ta siết chặt nắm đấm, sau đó mới hoàn toàn thả lỏng.

“Cũng may mình cũng không thật lòng thích cô ta, chẳng qua chỉ lợi dụng cô ta để phát triển thị trường Thiên An thôi.”

Văn Thái thầm nghĩ.

“Mộng Đình, em thay anh kính rượu các ông chủ đi.”

Văn Thái cầm năm ly rượu đến rồi rót đầy rượu vào ly, sau đó đưa hết cho Lý Mộng Đình.

“Hả? Nhiều như vậy sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.