Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 781



CHƯƠNG 781

Chú Dương nheo mắt lại, trong mắt vụt qua một tia u ám: “Trong phòng làm việc, tên Vương Nhất đó rốt cuộc đã nói với với ngài?”

Thẩm Thiên Sơn trầm mặc hồi lâu mới mở mắt ra, hai mắt đỏ rực: “Cậu ta bảo tôi nghe điện thoại, đầu bên kia điện thoại là tiếng cứu mạng của Tử Kiện.”

Đồng tử của chú Dương co rút: “Ông chủ, lời này là thật sao? Chắc chắn không có do kỹ thuật tạo ra chứ?”

“Chắc chắn chính xác.”

Thẩm Thiên Sơn giống như gà đi mười mấy tuổi: “Tôi thử nói chuyện với Tử Kiện, cuộc gọi lại rất nhanh bị tắt, nhưng tôi nghe ra, Tử Kiện tuyệt đối là bị cưỡng ép của sát thủ!”

Chú Dương cũng rơi vào trong trầm mặc, bỗng nhiên hỏi: “Ông chủ, nhà họ Thẩm không dễ dàng gì mới lớn mạnh hơn, lẽ nào ngài nhẫn tâm trả lại mọi thứ không dễ dàng mới có được lại, tặng tập đoàn Cự Phong, đó là gốc rễ của nhà họ Thẩm!”

“Vậy có thể làm sao?”

Giọng nói của Thẩm Thiên Sơn khàn khàn: “Tôi chỉ có một đứa cháu ruột là Tử Kiện!”

Trong mắt chú Dương vụt qua tia sắc lạnh: “Tôi có một kế…”

Ông ta ghé vào bên tai Thẩm Thiên Sơn nói nhỏ, sắc mặt của Thẩm Thiên Sơn cũng hơi thay đổi: “Như vậy, nguy hiểm liệu có lớn quá không?”

“Cầu được quý phú trong nguy hiểm, không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con?”

Trong mắt chú Dương đầy sự cay độc: “Nếu tên phế vật đó bất nghĩa trước, chúng ta cần gì nhân từ?”

“Được!”

Thẩm Thiên Sơn cũng đáp ứng, vẻ mặt dữ tợn: “Tôi phải khiến đôi gian phu dâm phụ đó trả giá!”

Thời gian trôi quá rất nhanh, trong nháy mắt, mặt trời cũng sắp xuống núi rồi.

Ánh chiều tà như máu, treo ở chân trời.

Vương Nhất gọi điện cho Lý Khinh Hồng, nói anh tối nay không về nhà ăn cơm, bảo cô đi đón Tử Lam.

Lý Khinh Hồng vẫn không hỏi nhiều, dặn dò một câu ‘nhớ về nhà sớm’ thì cúp máy.

Vương Nhất nhìn thời gian, đôi mắt nheo lại, xem ra Thẩm Thiên Sơn không đặt mạng sống của cháu nội ông ta vào trong lòng rồi.

Đang muốn đứng dậy rời đi, hành lang bên ngoài lại truyền tới tiếng bước chân vội vã.

“Cậu Vương!”

Vừa nhìn thấy người tới, Vương Nhất híp mắt cười: “Ông cụ Thẩm thật là ‘đúng giờ’.”

Thẩm Thiên Sơn cười như không cười, nói: “Nhiều việc, chuẩn bị tốn chút thời gian.”

Lần này người Thẩm Thiên Sơn dẫn theo không nhiều, chỉ có một mình chú Dương quản gia, hơn nữa hai người đều mang công sở màu đen, vest phẳng phiu.

Ông ta đưa tới một tệp văn kiện dày: “Đây là thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần của tập đoàn Cự Phong dưới tên nhà họ Thẩm, cậu cảm thấy không có vấn đề thì ký tên.”

“Ngoài ra, tất cả sản nghiệp cướp được từ chỗ nhà họ Lương, đã trả lại nguyên vẹn cho nhà họ Lương, bây giờ có thể để tôi gặp cháu nội của tôi rồi chứ?”

Vương Nhất thuận tay lật hợp đồng, chỉ nhìn hai lần thì mất đi hứng thú, cười giống như không cười nhìn Thẩm Thiên Sơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.