Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 809



CHƯƠNG 809

Kim Thúy Như của nhà họ Kim và vương tộc Yên Đô có quan hệ dính líu rất nhiều thứ, hút ánh mắt của mọi người như vậy, Lý Khinh Hồng lại là trưởng công chúa của vương tộc Yên Đô, thân phận vô cùng tôn quý.

Tuy nhiên, bởi vì nguyên nhân nào đó, Lý Khinh Hồng và vương tộc Yên Đô rạn nứt, thoát ly khỏi vương tộc, còn kết thành vợ chồng với Vương Nhất, sinh ra Vương Tử Lam, chuyện này đã động chạm với giới hạn của vương tộc Yên Đô, bọn họ không cho phép Lý Khinh Hồng gả cho một người đàn ông vô dụng như vậy.

Vương Tử Lam cũng bị coi là ‘con hoang’.

Lần này Vương Nhất đi theo Lý Khinh Hồng cùng tới Yên Kinh, người của vương tộc nhất định sẽ không tha cho Vương Nhất, nói không chừng sẽ ra tay với cả Vương Tử Lam, Lý Khinh Hồng không muốn thảm kịch như vậy xảy ra.

Tuy nhiên, Vương Nhất lại mỉm cười, nói: “Anh không đi làm sao mà được? Nói thế nào em là vợ của anh, vợ đi xa, chồng đâu có đạo lý không đi theo chứ?”

“Vương Nhất, anh đừng–”

“Một mình em đi Yên Kinh, anh làm sao mà yên tâm chứ? Tử Lam sao chịu để em đi?”

Nụ cười trên mặt Vương Nhất dần thu lại, trở nên trịnh trọng và nghiêm túc.

Giữa lông mày còn có một chút sát ý.

Toàn thân Lý Khinh Hồng run lên, không dám tin mà nhìn Vương Nhất.

Nhìn rồi, mắt của cô đã đỏ hoe.

Quả thật là vậy, một mình Lý Khinh Hồng đi Yên Kinh, nhất định nguy cơ tứ phía, Vương Nhất sẽ không yên tâm, Vương Tử Lam cũng sẽ không nỡ rời xa.

Nhưng cô hết cách, cô không thể dẫn Vương Nhất và Vương Tử Lam đi cùng, cô muốn dốc hết sức bảo vệ gia đình không dễ gì có được này, nghĩ tới đây, trái tim của cô lại rắn lại không ít.

Tuy nhiên, câu tiếp theo của Vương Nhất hoàn toàn đánh tan trái tim không dễ gì mới rắn lại của cô ta.

“Em nói cho anh biết, một mình em sau khi về tới Yên Kinh, những người kia sẽ đối xử với em như nào?” Sắc mặt của anh rất âm trầm.

Lý Khinh Hồng trầm mặc một lúc, lắc đầu nói: “Em không biết, nhưng bọn họ chắc ép em tái giá.”

“Không sai, bọn họ sẽ ép em tái giá, em cảm thấy anh sẽ cho phép sao?”

Trong mắt Vương Nhất có sát ý cuồn cuộn: “Vậy nên anh không thể không đi, cho dù là người nhà của em, ai muốn chia rẽ chúng ta thì là kẻ địch của anh!”

“Anh biết gia tộc của em rất lớn, có lẽ sức ảnh hưởng của bọn họ rải khắp cả nước, có lẽ cái mà bọn họ bây giờ có thể nhìn thấy, chỉ là một góc của núi băng, nhưng vì bọn họ mạnh thì anh phải thỏa hiệp, để mặc em tái giá sao? Chuyện này không thể nào.”

Ánh mắt của Vương Nhất đầy kiên định, giọng nói đanh thép: “Anh sẽ không lùi bước, người nên lùi bước là bọn họ.”

“Anh sẽ không chỉ đi cùng em tới Yên Kinh, sẽ dẫn con gái của chúng ta cùng đi, bọn họ muốn chia rẽ chúng ta thì anh dẫn mẹ con em tới tận cửa nhà kẻ đó, đánh mạnh vào mặt của bọn họ — Có anh ở đây, không ai dám động vào một cọng lông của em và Tử Lam!”

Lời này nói ra vô cùng ngông cuồng, hoàn toàn không để vương tộc Yên Đô vào trong mắt.

Lý Khinh Hồng sốc tới mức không nói thành lời, chỉ ngây ngốc nhìn anh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.