CHƯƠNG 953
Nhưng sau đó, Vương Nhất lại không nói gì thêm chỉ gấp đôi tấm chi phiếu lại, rồi lại gấp, lại gấp, sau đó nhẹ nhàng xé vụn.
Xoẹt—–
Tấm chi phiếu 30 tỷ bỗng bị Vương Nhất xé nát, rồi bay lên trời.
Mặt Lý Tinh Sở lạnh hẳn đi, anh ta nói: “Xem ra, anh chọn cái chết….”
Vương Nhất dắt tay Vương Tử Lam rồi quét mắt nhìn tất cả mọi người.
Ánh mắt sâu thẳm như rồng ngẩng đầu, như hổ về núi, gây chấn động tâm can.
“Vương Nhất này cả đời, không phụ trời, không phụ đất, không phụ nước phụ dân, chỉ phụ duy nhất một người.”
Chất giọng trầm thấp, mang theo cả sự tức giận khó tả và chút nghẹn ngào.
“Cô ấy đã cứu tôi, nhưng khi cô ấy mang thai chín tháng mười ngày, khi cô ấy khó khăn và yếu đuối nhất, tôi lại không có cạnh bên. Thế nên, tôi đã thề với lòng mình rằng, cả đời này sẽ trung thành với cô ấy, sẽ bảo vệ cô ấy, yêu cô ấy đến chết!”
“Cả đời này, tôi chỉ cưới cô ấy làm vợ.”
“Cô ấy bị thương thì cả thế giới phải diệt vong!”
Lời vừa dứt, sát khí dày đặc toả ra tứ phía.
Lãnh Nhan không nói một lời tiến đến sau lưng anh, trong tay cô ta con con dao găm sắc lạnh.
“Rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt……”
Lý Tinh Sở tức giận hét lên: “Lên hết cho tôi, cho hắn biết nếu đắc tội với vương tộc Yên Đô này thì phải chịu hậu quả như thế nào!”
“Giết!”
Tất cả vệ sĩ đặc chủng đều đồng loạt xông lên.
Tiếng giết kinh thiên động địa vang khắp sơn trang.
Vương Nhất vẫn dắt tay Vương Tử Lam đi về phía lâu đài.
Bé tò mò muốn quay đầu nhưng lại bị Vương Nhất ấn lên vai: “Không cần quay đầu lại.”
Vương Tử Lam ừm một tiếng rồi ngoan ngoãn nghe lời.
Lúc này, Lãnh Nhan đã đứng thủ trước mặt đám vệ sĩ, đôi mắt đỏ rực tràn ngập sát khí.
“Mạo phạm thiếu chủ, giết không tha!”
“Còn chống cự sao?”
Thấy Lãnh Nhan chỉ có một thân một mình, Lý Tinh Sở không nhịn được mà bật cười, anh ta nhìn theo bóng lưng của Vương Nhất rồi gọi: “Vương Nhất, xem ra tôi đã đánh giá anh quá cao rồi, cứ tưởng anh sẽ là nam tử hán đại trượng phu một mình gánh vác mọi chuyện, không ngờ anh lại để một vệ sĩ nữ giúp anh chặn đường, anh đang vứt cô ta vào chảo lửa đấy!”
Ý cười trên mặt lũ người Lý thị càng đậm hơn.
Trong mắt bọn họ, dù Lãnh Nhan có thể đánh đấm thì cô ta cũng chỉ có một mình, hơn nữa còn là nữa, sao có thể là đối thủ của nhiều vệ sĩ tinh anh thế được?”
Tuy Lý Tuyết Nhi đã chứng kiến thực lực của Lãnh Nhan nhưng vẫn không khỏi lo lắng.
Như Lý Tinh Sở đã nói, đây đều là đặc chủng tinh anh, đã trải qua huấn luyện đặc biệt.
Nhưng Vương Nhất vẫn không quay đầu, anh giơ ba ngón tay lên rồi bình thản nói: “30 giây, có thể làm được không?”
“Có thể!”