Chàng Đại Gia Kiêu Ngạo

Chương 43: Chương 41




Chap 41:
...
DING DONG...
Nó chạy như bay xuống nét mặt rạng ngời..nhìn cô bạn thân...hắn chấp chấp theo sau...nó với ánh mắt đen láy ngước nhìn...nó có 1 cô bạn thân...và nó đang tò mò muốn biết...lúc trước nó ra sao?
"Cậu...đến..."-Nó ánh mắt ngơ ngác nhìn L.Đan.
"Hùi xưa ...xưng mày-tao bây giờ cậu-tớ à!!!"-L.Đan trêu đùa đáp...
"Vậy sao?"-Nó trố mắt...ngậm nghĩ rồi cười...
"Vậy mày định để bạn lâu năm đứng ở đây tới zà à!!!"-L.Đan cười khục khịch..
"Ơ...vậy..."
Nó đc L.Đan kể rất nhiều điều về nó..nó vui vì điều đó...nó thiết nghĩ cuộc sống nó...như 1 cuốn sách...1 hành trình...ngồi kế hắn..nó thấy hôm nay hắn im lặng hẳng...
Nó cảm thấy khó chịu vì điều đó,nó luôn khều chân hắn...hắn và nó đã cùng nhau...à mà "yêu" nhau từ hồi còn đi học mà...ko lẻ hắn ko có gì để nói vs nó sao...
"Mà hùi xưa..mày xấu lắm...ko có như bây giờ đâu...!!!"

"Xấu sao?"
"Chứ sao!!!!"-L.Đan trêu ghẹo nó...Bất chợt tiếng điện thoại reo lên...là Tuấn.
"Ai vậy?"-Nó cất tiếng...phá tan bầu suy nghĩ có nên bắt máy hay ko của L.Đan...
"À....chẳng ai cả?"-Cười nhẹ...L.Đan khoác vai nó..kéo lê nó xuống phòng khách..ko hiểu chuyện gì..nhưng có thể L.Đan ko muốn nó biết...đành vậy.
..
Mọi chuyện đều yên ổn..L.Đan ra về..và nó muốn níu giữ cô wa đêm cùng nó..nhưng vs sự cản trở khá kiên wuyết của hắn...nó đành giơ cờ trắng...
Bước ra cổng..cả 3 ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Tuấn...ko ai ko nhận ra Tuấn..ngoài nó..gặp Tuấn..nó ko có 1 chút biểu hiện gì..sự xuất hiện của Tuấn là điềm lành chăng?
Thoáng chốc...nó nghĩ ngợi lung tung..nhưng thật tế đã đem nó lại...nó nhìn Tuấn cười rồi đáp...
"Xin hỏi....?"
"Mình là Tuấn....."-Tuấn nhìn hắn...cười đểu Tuấn đáp tiếp vs chiếc miệng xinh xắn...
"Bạn trai của L.Đan...?"

"Ơ...."-L.Đan thoáng chút ngạc nhiên...cô đỏ mặt...tay bị kéo sát về phía Tuấn...thật ra bây giờ cô đang trong người Tuấn...đang đc Tuấn khoác tay..đang đc Tuấn thể hiện 1 hành động mang 1 tình yêu nhỏ...
Một tình yêu mà chỉ có những người yêu nhau mới hiểu đc...Trò chuyện đôi câu..chiếc xe mang 2 linh hồn 1 tình yêu...đã khuất..khuất trong màng đêm...1 màng đêm vô tận..vs cả 2 cặp đôi...
Nó cứ đứng nhìn...nhìn mãi..nó ko có cảm giác gì vs Tuấn..nhưng nó lại cảm mến Tuấn..như 1 người bạn thân..thân như L.Đan vậy...họ có lẽ là 1 cặp hoàn hảo...
"Định đứng đấy tới khi nào?"
"...Hì!!!Tới khi già ấy...!!"-Nó trêu hắn...2 tay choàng vào hắn...cả 2 bước vào căn nhà...tổ ấm của họ...
..
Tiếp nối thời gian...nó như dần nhớ lại..mọi chuyện..nhưng chỉ là chấp nối...nó ko hoàn toàn nhớ hết thẩy mọi việc..vẫn có gì đó mà nó muốn wên đi...nó khó hiễu...cho bản thân mình..
Ngồi trên trang sách...à đây là truyện tình cảm...mang nhan đề khá là hay...hay theo 1 cách riêng nào đó..."Gió và cát"..
Một tình yêu đc ví von trong 1 tạo hóa của thiên nhiên..nó phì cười...cái kết của câu truyện là 1 sự ra đi...1 cái kết khốc liệt...
Nó bừng nghĩ về cái kết của mọi chuyện..cái kết của chuyện tình của mình...sẽ như thế này chứ..chỉ là 1 trang giấy...1 trang giấy mà có lẽ nó đã vượt wa...và rồi mất trí...nó đã nhớ đc nhiều điều...tất nhiên nó ko tiết lộ vs hắn...
Nó muốn...nó đc đày đọa hắn...1 sự trả thù ngọt ngào...dành cho hắn..âm thầm..nhưng lại hiểm...chống tay lên cằm..nó đâm chiêu suy nghĩ..nó liên tưởng rất nhiều cái kết cho bản thân..1 sự lựa chọn hoàn hảo cho tình yêu của nó và hắn...
Một cuộc sống mình sẽ có rât 1nhiều lựa chọn...và giờ đây nó đang rảnh rời..để suy nghĩ ình...nó muốn yêu hắn...bên hắn...nhiêu hơn..ngắm hắn...chỉ có thế thôi sao?
Thật sự là ko đủ...nó còn muốn nhiều hơn thế...hắn sẽ sao khi biết rằng..nó rất ích kĩ..bây giờ nó ko muốn nghĩ cho ai..nó chỉ muốn cho nó đc toại nguyện...là đủ rồi.......



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.