Khôngwpolc baosywxy lâu,vpade đầuzwiie ngóndzmex tayqucus anhbamlr tìmiaxum đượcmgjdg mộtdmhbm cáiqluab địawcdmx phươngeiddn vừagkuex ướtyjest vừavpfiv nóng.
"Đạidedsf Sơn!"wkxtc Vãnfvegy Phongkggvv bịfuzql dọa tới sợ rồi, nàng cả người đều run lên , "Đại Sơn! Anh muốn làm gì?!"
Đại Sơn đè nặng nàng, không cho nàng động, sau đó đem dương vật của mình đỉnh đi vào.
Bởi vì không có bôi trơn, anh đi vào phi thường gian nan.
Vãn Phong lại bị một dị vật đột nhiên tiến vào thân thể cả người kinh ngạc, bả vai lại bị bàn tay to lớn của nam nhân đè xuống, động cũng không động đậy được.
Nàng muốn kêu cứu mạng, nhưng là trong nhà chỉ có em trai Trình Vũ.
Nàng nức nở ra tiếng, lại lo lắng Trình Vũ sẽ nghe thấy, chỉ có thể cắn môi, khóc lóc đẩy Đại Sơn ra, "Đại Sơn, tôi đau quá... Anh đi ra ngoài..."
"Khó chịu..." Đại Sơn đè ở trên người nàng, vùi vào trong cổ nàng thở hổn hển, "Chị ơi... Khó chịu..."
Khi nói chuyện, vòng eo anh dùng lực một chút dương vật thọc vào một đường đi cực chặt, lập tức tiến vào mảnh đất ướt nóng mà ấm áp.
Khoái cảm từ lòng bàn chân truyền đi khắp người.
Anh thoải mái đến mồm mở to thở phì phò, "... Chị ơi, thoải mái."
Vãn Phong lại khóc không được, " Tôi đau muốn chết... Anh đi ra ngoài... Đại Sơn, ngoan ngoãn nghe lời, đi ra ngoài được không..."
Đại Sơn lui ra ngoài một chút, cảm thấy khó chịu, lại đỉnh tiến vào.
"Không được." thanh âm của anh khàn khàn, lại mang theo vài phần ủy khuất, "Đi ra ngoài, khó chịu lắm."
Vãn Phong dùng sức đẩy anh ra, khóc đến mặt đầy là nước mắt, "Anh lại không ra đi, tôi liền tức giận... Anh đi ra ngoài đi, nhanh lên, chị gái đau quá..."
Đại Sơn đã học theo chuyện ban ngày anh thấy một màn động lên.
Ván giường kẽo kẹt kẽo kẹt kêu to.
Vãn Phong cả kinh, không được nàng lo lắng đánh thức Trình Vũ, nhưng bên ngoài sấm sét ầm ầm, mưa rơi tầm tã, Trình Vũ ngủ đến tận thế còn không biết, căn bản không có dấu hiệu nào là tỉnh lại.
Không bao lâu, cổ đau đớn kia không thấy nữa, thay thế chính là... Cảm giác khó có thể miêu tả được như thế nào.