Mắtozeaj Vãnrqfkr Phongomqod nhìnapsxg thấykwnfh màuwbzmv đỏnjadz tươipqmte cựhyzie vật,qznan nhịnnxgmt khôngqvuhn đượcakbok dờitgxzu điunien tầmhowoa mắt,hkljf "Chínhvtftt mình...vltic Hướngulorg mộtozdxi chút, sau đó..."
Đại Sơn cầm theo thùng nước từ đỉnh đầu đột nhiên dội thẳng xuống.
Vãn Phong bị nước văng trúng, nhích qua bên cạnh tránh, nhẹ nhàng hô thanh, "Ai nha."
Đại Sơn đã đứng ở trước mặt nàng, "Chị ơi, tắm xong rồi."
Vãn Phong trừng liếc mắt nhìn anh một cái, trên mặt có điểm nóng, "Anh... Cái kia còn chưa có tắm."
Đại Sơn mờ mịt, "Cái kia là cái gì?"
Vãn Phong đỏ mặt nhìn cự vật đang cứng rắn giữa hai chân anh, nghĩ nghĩ, cầm khăn lông dùng nước rửa rửa, ở giữa hai chân lau đi.
Khăn lông thô ráp, ngón tay nànglai mềm mại mà lơ đãng quét qua phần bên trong đùi anh, cong ngươi Đại Sơn như phát ra lửa, nhìn chằm chằm bả vai trắng nõn nà của Vãn Phong nuốt nước miếng.
Vãn Phong rửa cho anh xong, lại đem anh ấn đến ngồi ở trên băng ghế, dùng xà phòng thơm thoa chà sau lưng anh koot lần nữa, động tác của nàng mạnh, khăn lông trên người đột nhiên rớt xuống, nàng theo bản năng mà túm lấy muốn đem khăn lông kẹp lại, lại không ngờ tới toàn bộ ngực đều dán ở trên tấm lưng rộng lớn của Đại Sơn.
Khăn lông cuối cùng cũng rơi xuống đất.
Đại Sơn bị một vật trơn trượt mềm mại xúc cảm kích thích đến nhịn không được quay đầu lại, liền thấy Vãn Phong thân thể đang trần dán ở trên lưng anh.
Anh đột nhiên đứng lên, ôm Vãn Phong, cúi đầu liền cắn môi nàng.
"A..." Vãn Phong bị anh cắn đến ăn đau, "Nhẹ chút..."
Đại Sơn thả lỏng sức lực, nhưng lực đạo khi ôm nàng cũng chưa có nửa phần giảm, anh đem Vãn Phong hướng lên trên phủng phủng, cúi đầu ngậm lấy đầu vú nàng liếm láp cùng cắn.
Vãn Phong cắn ngón tay run rẩy rên ra tiếng, "Đại Sơn... Nhẹ một chút... A... ưm... A... Nhẹ... Ha a... ưm ưn..."
Hơi thở Đại Sơn rất nóng, khi môi lưỡi hôn tới đâu nơi đó càng là chước người.
Anh phá lệ thích ngực nàng cùng với hai viên đầu vú đỏ bừng cắn xé, dùng hàm răng ma, lại dùng đầu lưỡi quét lộng, cuối cùng mồm to ngậm lấy nàng toàn bộ tiểu núm vú, mút cắn liếm láp.
Vãn Phong bị anh liếm đến cả người phát run, ôm lấy đầu anh rùng mình, "Đại Sơn... Không cần... Không cần liếm..."
Chung quanh không có chổ nào có thể nằm xuống, Đại Sơn trực tiếp ôm Vãn Phong, đem côn thịt chính mình cắm đi vào.
Vãn Phong bị anh cắm đến cả người tựa như điện giật run rẩy, nàng che miệng lại, trong lòng bàn tay kêu một tiếng, lại bị Đại Sơn tùy ý mãnh liệt thọc vào rút ra đâm đến nức nở không ngừng.