Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1376



Chương 1376:

Ba thanh kiếm võ sĩ đạo trong nháy mắt bị đẩy ra.

Một giây kế tiếp, ba thanh kiếm lại quỷ dị đồng loạt bắn ra trở về.

“Át” Ba tiếng hét vang lên! Miệng và vai của ba tên kia đều chảy máu.

Độc Cô Thương tiến thêm một bước nữa, trực tiếp cát đứt cổ họng ba người họ.

Thấy Độc Cô Thương bá đạo như vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Trịnh Tư Nguyệt trở nên xấu xí, cô ta nháy mắt với một tên thân tín.

Một vệ sĩ nhà họ Trịnh đã nâng họng súng khóa chặt hình bóng của Độc Cô Thương.

“Soạt!” Diệp Phi ngoáy mũi chân, bắn ra một đoạn dao.

“Vèol”

Lưỡi kiếm cọ xát với không khí, phát ra tiếng rít.

Sau đó, con dao cắt một nửa đâm vào ngực của vệ sĩ họ Trịnh đang chuẩn bị bắn, cũng làm thân hình gầy gò của anh ta, bay ra ngoài, cuối cùng đâm vào cây cột.

Máu loang lổ quanh thân.

Tên đang ôm đoạn dao trên ngực, ánh mắt vẫn lộ vẻ sợ hãi khó tin, dường như anh ta không nghĩ rằng mình sẽ bị đối phương giết theo cách này.

Chết không nhắm mắt.

Sắc mặt của Trịnh Tư Nguyệt biến đổi lớn, họ không ngờ Diệp Phi lại giết người vệ sĩ như thế này.

Diệp Phi nhàn nhạt nói: “Không được bắn súng. Tốt nhất là ngay cả súng cũng không nền cầm, nếu không nhất định người chết nhất định là các người”

Khuôn mặt xinh đẹp của Trịnh Tư âm trầm, cô ta muốn phản bác lại nhưng cuối cùng lại im lặng.

Sáu tên vệ sĩ cầm súng nhà họ Trịnh, vẻ mặt lúng túng rũ thấp họng súng. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Bọn họ không muốn thừa nhận bị Diệp Phi hù cho sợ, nhưng họ thật sự cũng không dám chĩa súng vào anh và Độc Cô Thương.

“Vèo vèo vèo!” lúc này, trận chiến ác liệt giữa hai bên đã tiến vào ác liệt.

Khi một cánh tay của Độc Cô Thương bị, hơn một chục tên Dương Quốc đã nhân cơ hội bao vây anh ta.

Hơn một chục con dao sắc bén tuôn ra, như các vì sao vụt sáng.

Sát khí bao trùm Độc Cô Thương khắp bầu trời.

Độc Cô Thương phản tay run một cái.

Một đạo kiếm quang đột nhiên bốc lên, giống như chấn động quang mang, giống như Trường Sinh chấn động bầu trời.

Kiếm quang sát ý trên bầu trời đột nhiên phát ra một tiếng”Đang đang đang”, ánh quang biến mất.

Thứ duy nhất còn lại là một thanh kiếm.

Hơn một chục thanh kiếm võ sĩ đạo đều bị Độc Cô Thương chặt đứt.

Sau đó, cơ thể Độc Cô Thương lộ ra, quần áo đen lung lay trong gió, mủi kiếm liên tục bay ra.

“Vèo!”

Một người né tránh không kịp, cổ họng đứt quãng, ngã xuống đất không kịp kêu gào.

Độc Cô Thương không có nương tay, hắc kiếm lần nữa nở rộ sát khí.

Người thứ ba mươi mốt, người thứ ba mươi hai, người thứ ba mươi bốn…

Khuôn mặt tàn độc của Độc Cô Thương cứ thế mà lao vào đám đông giết từng người một.

Kiếm đen tuôn ra như vũ bão.

Chưa đầy ba mươi phút.

Cuộc chém giết dừng lại.

Độc Gô Thương cả người là máu, với hơn chục vết thương trên người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.