Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1398



Chương 1398:

Diệp Phi sửng sốt: Sinh nhật bà cụ?

“Cậu chủ đây có ít việc cần giải quyết, Thái Linh Chi bảo tôi ra làm gì?”

Ngay sau đó, có một nhóm người khác ở lối ra của hành lang.

Ngoài Thái Bạch Bào, có bốn hoặc năm người đàn ông và phụ nữ, một trong số họ là một thanh niên đầu trọc đang được họ vây quanh.

Chính là Hùng Tử một thời gian không gặp.

Dù đã có thể đi lại sau khi được bác sĩ nổi tiếng điều trị nhưng vết thương của hắn vẫn chưa khỏi hẳn, bước đi của hắn cũng không quá vững chắc.

Phía sau hắn là một bà lão áo đen, khoảng bảy mươi tuổi, khuôn mặt xấu xí, thân hình gầy gò, khiến người ta có cảm giác như gặp ma.

Tân Thế Kiệt lập tức căng thẳng thần kinh, trên mặt lộ ra vẻ tức giận cùng sợ hãi.

“Thái Linh Chi, có chuyện gì vậ Thái Hùng ngáp dài và sốt ruột hét lên: “Tôi đang cởi quần làm một số việc”

Nhìn thấy bà lão mặc áo đen, Cố Linh Chỉ mí mắt giật giật, sau đó mới bình tĩnh lại: “Hùng Tử, amh làm hại nhà luật sư Tân à?”

Tân Thế Kiệt đau lòng, tức giận đứng lên: “Thái Hùng, giao vợ con cho tôi”

Lần đứng lên này đã khiến Hùng Tử dừng lại.

Nghe Thái Linh Chỉ nói như vậy, Hùng Tử sửng sốt, dụi dụi mắt nhìn Tân Thế Kiệt, sau đó chế nhạo: “Tên khốn này vẫn chưa chết?”

“Đúng là vô dụng, một tên thư sinh cũng không xử lý được.”

“Nhưng cũng vừa hay, tí nữa cho chết cùng vợ con luôn”

“Lại còn đến tận đây, đúng là chán sống”

Anh ta ra lệnh: “Nào, đưa Tân Thế Kiệt đi xuống”

Một số người tùy tùng vô thức tiến lên.

“Tất cả trở lại”

Thái Linh Chi hét lên: “Hùng Tử, anh thật sự đã hại người khác, anh thật sự là một tên cặn bã của nhà họ Thái”

“Tôi ra lệnh cho anh quỳ xuống xin lỗi ông Tân ngay lập tức.”

Mặt cô ta trầm xuống: “Đồng thời chấp nhận gia quy!”

Hùng Tử nghe vậy sửng sốt, sau đó bất mãn nói: “Thái Linh Chi, não cô úng nước à, còn dám mắng tôi?”

“Nếu tôi làm hại gia đình ông ta thì sao?”

“Cô muốn đối phó tôi?”

“Đừng tưởng rằng ông nội và những người khác đã đi ra ngoài để cho cô tạm thời kiểm soát gia đình thì cô có đủ tư cách để kiểm soát tôi”

“Tôi nói cho cô biết, cô không đủ tư cách”

“Cho dù ông bà có ở đây cũng không dám mắng tôi”

Hắn quắc mắt quát: “Tin hay không, cô dám động đến tôi, cả nhà cô sẽ gặp xui xẻo đấy”: Đẳng sau hắn ta còn có Uông Kiều Sở chống lưng, và bà của hắn lại ủng hộ hắn. Hùng Tử không quan tâm đến họ hàng của mình hoặc thậm chí cả những người lớn tuổi của mình.

Trong thế giới của hắn chỉ có năm gia tộc lớn, trong tương lai hắn sẽ trở thành gia tộc lớn thứ sáu.

Hùng Tử hung hăng bước tới gần Thái Linh Chỉ: “Tránh đường cho tôi, đừng có tọc mạch. nếu không tôi sẽ xử lý luôn cả người em như cô”

“Chỉ cần anh vẫn là người nhà họ Thái, tôi có quyền ra lệnh cho anh”

Thái Linh Chi không nói nhảm, chỉ bằng một cái vẫy tay phải, một lực mạnh đã đánh vào chân Hùng Tử.

“Rắc rắc!”

Rầm một tiếng, Thái Hùng bị gãy chân trực tiếp quỳ trên mặt đất, sắc mặt lập tức tái nhợt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.