Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1469



Chương 1469:

Đạo diễn Lôi cúi đầu xuống trả lời: “Tôi xin lỗi, sau này tôi nhất định sẽ không để chuyện này xảy ra nữa”

Lúc này Tạ Thanh Vân mới thu tay lại, ánh mắt lại di chuyển đến Diệp Phi, sau đó liếc qua Liêu Hàn Yên và đám người của cô ấy.

Ông ta vốn muốn giết chết Diệp Phi, nhưng nhìn thấy Liêu Hàn Yên là đội trưởng và cũng rất kính cẩn khép nép với Diệp Phi, hơn nữa anh cũng coi thường ông ta, coi thường phép tắc mà xông vào bắt người Ông ta nghĩ Diệp Phi cũng có bản lĩnh.

Vì vậy sau khi hiểu sơ sơ chuyện này, Tạ Thanh Vân quyết định thăm dò trước: “Chàng trai trẻ, cậu vẫn chưa trả lời tôi. Cậu là con cái nhà ai mà dám đến đây giở thói ngang ngược?”

Diệp Phi mở miệng nói thẳng: “Ông Vân, ông đừng nói linh tinh nữa. Tôi muốn một lời giải thích về chuyện của Đường Kỳ Kỳ”

Ánh mắt của đạo diễn Lôi và đám người tức giận, muốn nổi đóa lên nhưng lại bị Tạ Thanh Vân phất tay ngăn lại. Ông ta ngồi đối diện với Diệp Phi, còn bảo người mang dụng cụ pha trà lên, bắt đầu pha trà.

Tạ Thanh Vân vừa rửa chén trà vừa lên tiếng một cách hời hợt: “Chú em à, cậu nghĩ tôi nên giải thích cho cậu như thế nào?”

“Đầu tiên, ba mươi lăm tỷ phí tổn thất tinh thš Diệp Phi cũng không ngại ngùng gì, thẳng thừng đưa ra điều kiện của mình: “Thứ hai, sự thật về súng đạo cụ bắn ra đạn”

“Thứ ba, sa thải hết hoàn toàn đạo diễn Lôi và những người có liên quan.”

“Thứ tư, dùng khả năng của ông để bắt bà Phùng cút qua đây nói xin lỗi với Đường Kỳ Kỳ”

Diệp Phi bình thản nói: “Còn về trừng phạt bà ta như thế nào thì để cho Đường Kỳ Kỳ quyết định”

Tạ Thanh Vân nghe vậy thì dừng động tác ở tay, sau đó không nói năng gì mà cười: “Chàng trai trẻ à, tôi đã hiểu rõ chuyện này rồi. Tôi khuyên cậu làm người phải có lòng khoan dung”

“Mặc dù Đường Kỳ Kỳ bị đánh, nhưng cũng không có gì đáng ngại. Bà Phùng ra tay tàn nhẫn, nhưng chỉ vì yêu thương con gái mà sốt ruột. Về mặt tình cảm thì có thể tha thứ.”

“Hơn nữa, bây giờ Phùng Mịch Mịch vẫn còn thần kinh thất thường. Cậu lại hô hào lên bảo đánh bảo giết, như vậy không hợp lý cho lắm”

“Mọi chuyện phải cùng trên một tuyến đường thì sau này mới dễ gặp nhau”

Ông ta nở nụ cười cân nhắc nhìn Diệp Phi: “Cậu hiểu ý của tôi chứ?”

Ông ta nhân nhượng hiếm thấy như vậy là vì không muốn chuyện súng đạo cụ bản ra đạn biến thành chuyện lớn, như vậy sẽ ảnh hưởng đến lợi nhuận của công ty Tây Sơn.

Diệp Phi nheo mắt lại: “Tiếp tục…”

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé cả nhà! “Ba tỷ rưỡi”

Ánh mắt Tạ Thanh Vân trở nên sắc bén: “Ba tỷ rưỡi để xóa sạch tất cả chuyện này, các cậu không truy cứu nữa, tôi và bà Phùng cũng không truy cứu các cậu nữa.”

“Phí tổn thất tinh thần, sự thật về viên đạn, sa thải ông Lôi và bảo bà Phùng xin lỗi đền bù. Tất cả những chuyện này đều được một triệu ấy gánh vác”

“Ba tỷ rưỡi không phải là con số nhỏ, thật sự làm lớn chuyện lên thì ngay cả ba tỷ rưỡi cậu cũng không lấy được đâu, hơn nữa còn có thể dính dáng đến những người có mặt ở đây”

“Dù sao cậu đánh đạo diễn Lôi mấy cái, còn phá vỡ đi những quy củ phép tắc của công ty Tân Sơn chúng tôi”

“Nếu như cậu thấy được thì bây giờ tôi sẽ cho người viết chỉ phiếu cho cậu.”

“Sau đó cậu đưa cô Đường Kỳ Kỳ trở về nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, từ bây giờ không truy cứu tất cả mọi chuyện này nữa”

Ông ta rót một chén trà đưa cho Diệp Phi, sau đó khẽ đẩy đến chỗ anh: “Cậu thấy sao?”

Diệp Phi cười: “Nếu như đổi lại là ông, ông có đồng ý không?”

“Chuyên này không giống nhau”

Tạ Thanh Vân khẽ nhíu mày, không vui lắm: “Cậu và tôi không thể so sánh với nhau được”

Cô bạn gái đi theo sau ông ta cũng tỏ vẻ khinh thường, cô ta không biết Diệp Phí từ đâu đến mà dám so sánh với người như Tạ Thanh Vân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.